MU và nỗi buồn Mourinho
Lần đầu tiên trong sự nghiệp, tính từ khi dẫn Porto, Jose Mourinho không thể giành chức vô địch quốc gia trong mùa giải thứ hai với CLB.
Trước đây, trong những mùa giải thứ hai làm việc, Mourinho từng chiến thắng ở Porto, thành công trong hai giai đoạn dẫn Chelsea, chinh phục vinh quang cùng Inter, lập kỷ lục 100 điểm La Liga với Real Madrid.
Nhưng ở Old Trafford, ông không thể chạm đến danh hiệu Premier League.
Có thể nói, đây là mùa giải thất bại nặng nề, xét theo mục tiêu mà Mourinho và MU đề ra hồi mùa Hè 2017.
Khi ấy, kế hoạch của MU và Mourinho là chinh phục Premier League, điều không diễn ra từ sau khi Sir Alex Ferguson nghỉ hưu, cũng như tiến xa nhất có thể trên mặt trận Champions League.
Ở Champions League, MU sớm bị loại từ vòng 1/8 bởi Sevilla không được đánh giá cao. Trên đấu trường Premier League, Quỷ đỏ nhìn Man City đăng quang trước 5 lượt trận.
Không chỉ có vậy, MU còn đang bị Liverpool thách thức vị trí á quân. Thậm chí, Tottenham cũng có khả năng vượt qua đội quân của Mourinho ở những vòng đấu cuối.
Giờ đây, MU chỉ còn FA Cup để tập trung. Nhưng ngay cả khi giành được danh hiệu lâu đời nhất lịch sử bóng đá hiện đại (được tổ chức lần đầu tiên năm 1971), Mourinho cũng chẳng lấy gì làm vui.
Mourinho nhìn Pep mà thèm
MU đã khởi đầu mùa giải rất tốt. Quỷ đỏ và người hàng xóm Man City đã sớm thực hiện cú bứt phá so với phần còn lại.
Tuy nhiên, MU chỉ đeo bám Man City trong thời gian ngắn, trước khi hụt hơi và nhìn đối thủ thắng từ trận này sang trận khác.
MU hụt hơi bắt đầu từ thời điểm mùa giải khốc liệt, với các trận đấu liên tiếp trên nhiều mặt trận khác nhau. Cụ thể là 4 mặt trận, gồm Premier League, FA Cup, League Cup và Champions League.
Khi phải đá với mật độ dày đặc, MU bộc lộ hạn chế về chiều sâu đội hình. Mourinho không có nhiều lựa chọn để phát huy tối đa chiến thuật.
Hãy nhìn sang Man City. Pep Guardiola có trong tay từ 2-3 lựa chọn chất lượng cao cho mỗi vị trí trên sân. Khi ấy, những án phạt hay chấn thương không tác động đáng kể đến hệ thống vận hành.
Sự khác biệt này đến từ chính sách thể thao. Pep Guardiola được BLĐ Man City đáp ứng mọi yêu cầu. Chỉ cần nhà cầm quân người Tây Ban Nha thích ai, sẽ có đại diện đi đàm phán mua về.
Mourinho không được như vậy. Ông muốn trung vệ giỏi, nhưng ngoài Lindelof thiếu kinh nghiệm, và chất lượng được thổi phồng so với thực tế, BLĐ MU từ mọi yêu cầu khác.
MU và BLĐ ăn hại
Đã có thời điểm Mourinho đề xuất mua Kyle Walker, Ed Woodward phớt lờ, để rồi cầu thủ này đến Man City. Tương tự là trường hợp của Laporte hồi tháng Giêng vừa qua.
Ed Woodwardkhông mang về hậu vệ cánh nào, buộc Mourinho phải dùng đến hai “bô lão” Valencia và Ashley Young. Ông chỉ được đáp ứng Matic, trong khi việc lấy Alexis Sanchez xảy ra quá muộn.
Nhà Glazer là những ông chủ không biết bóng đá, chỉ quan tâm đến tiền. Ed Woodward cũng chẳng hiểu về chuyên môn, nhưng luôn trực tiếp cầm tiền đi mua sắm, rồi buộc Mourinho sử dụng những nhân tố không phù hợp.
Nếu muốn đánh bại Man City, và giành Premier League mùa sau, MU cần trao toàn bộ quyền quản lý cho Mourinho. Hoặc ít nhất là Người đặc biệt đề xuất mục tiêu, rồi Ed Woodward đi đàm phán.
Thành công chỉ đến khi BLĐ MU phải tin tưởng tuyệt đối vào Mourinho, thay vì ăn hại như hiện nay.