1. Khi chưa kết thúc loạt đấu súng cân não, trên băng ghế huấn luyện của U23 Qatar người ta thấy HLV Felix Sanchez ngồi lặng im với đôi mắt đỏ hoe và gương mặt thất thần như không thể tin vào thất bại của đội nhà.
Thực tế là khó tin, trước khi bóng lăn. Thế nhưng, trận đấu bắt đầu cho tới khi kết thúc thì những gì khó có thể tưởng tượng ấy đã trở thành hiện thực: U23 Việt Nam lấy vé vào chung kết chứ không phải U23 Qatar.
Thầy trò ông Felix Sanchez thực sự cũng có lý do để rơi nước mắt tiếc nuối bởi một điều đơn giản, U23 Qatar đã có những thời điểm chơi trên chân và ép sân khủng khiếp trước đội bóng của HLV Park Hang Seo.
U23 Qatar có thể rơi nước mắt tiếc nuối, khi đội bóng này chỉ còn cách trận chung kết vài phút, trước khi để “siêu nhân” Quang Hải đánh bại bằng một siêu phẩm.
2. U23 Qatar có quyền tiếc, và rơi nước mắt. Nhưng thực tế trên sân, sự chủ động mà U23 Việt Nam cho thấy rõ ràng là xứng đáng chiến thắng hơn so với đội bóng nhà giàu Tây Á.
Dường như HLV Park Hang Seo đã lường trước được cách chơi của U23 Qatar. Chính bởi thế dù đội bóng Tây Á tấn công mạnh mẽ và đa dạng ngay sau khi tiếng còi khai cuộc thì U23 Việt Nam vẫn chơi tốt và giữ vững được cự ly đội hình.
Ngay cả khi bị dẫn bàn, không ai thấy U23 Việt Nam có bất cứ sự nao núng nào, thậm chí trước khi gỡ hoà sức ép trong các đợt tấn công mà các học trò của HLV Park Hang Seo đưa về phía khung thành của Qatar là rất lớn ở thời điểm cuối hiệp 1.
U23 Việt Nam ép sân, và đẩy U23 Qatar rơi vào thế bị động để liên tục mắc lỗi từ việc chuyền về và phải nhận quả phạt gián tiếp để xà ngang phải cứu thua, hay hàng thủ rối loại trước khi Quang Hải có bàn thắng đầu tiên là một ví dụ rất rõ về điều này.
3. Nhìn vào sự chuẩn bị, đầu tư cho đội nhà rõ ràng người hâm mộ Qatar có quyền rơi nước mắt, nhưng rõ ràng là cay đắng. Càng đau hơn, khi đoàn quân của HLV Felix Sanchez chơi rất hay trước khi đối đầu với U23 Việt Nam.
Điều này là chắc chắn, khi đội bóng chiến thắng là U23 Việt Nam đã chơi thực sự hay, kiên cường và kỷ luật, tỉnh táo như thường thấy kể từ đầu giải, chưa kể sai số đã xuống thấp nhất có thể.
Cay đắng khi thất bại trước đối thủ được đánh giá thấp hơn là sự thật. Tuy nhiên, sau 120 phút trên sân Thường Châu có lẽ chuyện cay đắng, hay tiếc nuối của U23 Qatar sẽ phải khép lại và nhường chỗ cho sự nể phục đối với U23 Việt Nam.
Ngay cả tinh thần, khát vọng chiến thắng U23 Qatar cũng đã không thể bằng dù đã được trọng tài ưu ái, dù Quang Hải đã sút hỏng lượt đầu tiên ở loạt đấu súng. Thua nhiều thứ như thế, thì có gì mà phải khóc U23 Qatar?