U22 Việt Nam: Thắng đấy, nhưng vẫn đáng lo

U22 Việt Nam: Thắng đấy, nhưng vẫn đáng lo

29-11-2019 10:00 | 0 bình luận | 45 xem
Đánh bại U22 Lào 6-1, Việt Nam củng cố vững chắc ngôi đầu bảng B nhưng bàn thua đầu tiên ở SEA Games 30 một lần nữa cảnh báo chúng ta về một vấn đề không mới dưới thời Park Hang Seo.

Ông Park làm việc với bóng đá Việt Nam đã gần 2 năm, giúp các đội bóng của chúng ta đạt những thành tựu đáng tự hào, nâng tầm bóng đá Việt Nam một cách rõ rệt. Nhưng vẫn còn một vấn đề nổi cộm chưa được cải thiện là các đội bóng Việt Nam thời Park Hang Seo hay tỏ ra mất tập trung trong khoảnh khắc và để thua từ bóng chết.

Bàn thua mà đội U22 Việt Nam phải nhận trong trận gặp U22 Lào là minh chứng mới nhất và một lần nữa chuông cảnh báo lại vang lên. Dù bàn thua không ảnh hưởng tới kết quả chung cuộc nhưng nó đòi hỏi chúng ta phải lập tức rút ra bài học và chấn chỉnh ngay thái độ cũng như tính tổ chức trong phòng ngự ở 3 trận vòng bảng còn lại gặp Indonesia, Singapore và Thái Lan. Cần lưu ý đó là 3 đối thủ chắc chắn khó chơi hơn nhiều so với U22 Lào.

Tình huống U22 Việt Nam thủng lưới trước U22 Lào có cái gì đó rất “kinh điển”, diễn ra theo kịch bản hết sức quen thuộc, đã lặp lại nhiều lần dưới thời Park Hang Seo. Bàn thua đến khi chúng ta tỏ ra lơ đãng trong phút giây, khi các hậu vệ có vẻ như đang thả lỏng tâm trí và quên mất họ cần phải phòng ngự. Và một lần nữa chúng ta lại thủng lưới khi đang dẫn trước đối phương.

Một quả đá phạt bên cánh phải. Bóng được câu vào trước khung thành Văn Toản và đối phương thoải mái đánh đầu cận thành như chốn không người. Không hậu vệ Việt Nam nào áp sát và tranh chấp.

Với thái độ thi đấu ấy và với sự mất tập trung ấy, chúng ta thua 1 bàn trước U22 Lào. Nhưng trước những U22 Indonesia, U22 Singapore hay U22 Thái Lan mà các hậu vệ còn có những khoảnh khắc “mơ màng” như vậy thì hậu quả sẽ ra sao? Đâu phải trận nào chúng ta cũng có thể “đánh tennis”, hay thậm chí chỉ là ghi 3-4 bàn dễ như lấy đồ trong túi mà không lo đến chuyện thủng lưới?

Nhìn lại lịch sử các trận đấu của đội U23 và tuyển Việt Nam từ khi ông Park cầm quân thì chúng ta dễ thấy là câu chuyện đã rất cũ nhưng vẫn còn nguyên tính thời sự.

Việt Nam hay để thủng lưới từ bóng chết và thường là khi chúng ta đang dẫn trước đối phương.

Tại AFF Cup 2018, dù vô địch nhưng tuyển Việt Nam để thua 3 bàn thua từ các tình huống cố định. Có điều gì đó bất ổn trong cách chơi phòng ngự của các học trò ông Park Hang Seo.

Ở trận bán kết lượt về với Philippines, chúng ta để thua sau quả phạt góc của đối thủ vào cuối trận khi đang dẫn trước 2-0. Trong trận chung kết lượt đi với chính Malaysia, chúng ta lại 2 lần để thủng lưới sau các quả đá phạt của đối phương khi cũng đang dẫn trước 2-0.

Có hai vấn đề được đặt ra ở đây là sự tập trung trong phòng ngự của các cầu thủ và phương án tổ chức phòng ngự chống bóng chết. Dường như chúng ta gặp cả hai vấn đề này.

Khi chưa có bàn thắng làm “vốn” thì chúng ta vẫn chơi tập trung, chắc chắn. Nhưng khi đã dẫn trước đối phương tới 2 bàn thì có vẻ như các cầu thủ đã tự cho phép mình được “thả lỏng” với tâm lí là dù thế nào chúng ta cũng không sợ vì đang dẫn trước đối thủ. Tâm lí ấy dĩ nhiên chỉ xuất hiện trong khoảnh khắc chứ không kéo dài nhưng như thế cũng đủ để đối phương tận dụng.

Nên nhớ, bối cảnh tuyển Việt Nam để thủng lưới trước Philippines ở Mỹ Đình là những phút cuối trận. Chúng ta dẫn tới 2-0, chung cuộc cho tới trước khi để thủng lưới chúng ta đang dẫn Philippines tới 4-1 mà thời gian trận đấu chỉ còn rất ít nên các cầu thủ khó tránh khỏi tâm lí thỏa mãn và “thư giãn” trong phòng ngự vì suy nghĩ đã quá chắc thắng.

Trước Malaysia ở Bukit Jalil trong trận chung kết lượt đi AFF Cup, chúng ta dẫn 2-0 sau chỉ 21 phút đá ngay trên sân khách, chưa kể nhiều cơ hội ngon ăn khác chúng ta tạo ra còn đối thủ cho tới trước lúc ghi được bàn đầu tiên thì không có “vị” gì nên các cầu thủ cũng không tránh khỏi rơi vào cảm giác buông lơi trong khoảnh khắc và đó là lúc chúng ta nhận bàn thua.

Sau khi Malaysia gỡ được 1 bàn tuyển Việt Nam vẫn tạo ra nhiều huống nguy hiểm còn đối phương vẫn bế tắc trong các pha bóng sống. Đúng lúc ấy họ lại ghi bàn thứ 2 từ bóng chết.

Bóng chết tiếp tục trở thành nỗi ám ảnh với Việt Nam sau đó. Cuối tháng 12/2018, chúng ta đã giao hữu với CHDCNDTT, tạo ra nhiều cơ hội và đã dẫn trước 1-0 nhưng cuối cùng lại để đối thủ cầm hòa 1-1 sau khi Bùi Tiến Dũng thủng lưới từ quả đá phạt của đối phương.

Ngay tháng 1/2019, tại vòng bảng Asian Cup, Văn Lâm để thua từ một quả đá phạt vào những phút cuối cùng trong trận đấu với Iraq khiến Việt Nam bị đối thủ ngược dòng đánh bại 3-2. Nên nhớ, trước đó, đội bóng của ông Park cũng dẫn trước đối thủ 2-1.

Ngay ở trận gặp Indonesia ở vòng loại World Cup 2022, Việt Nam dẫn trước 3-0 nhưng cuối trận để đối thủ gỡ bàn danh dự chỉ vì mất tập trung do đã tạo được lợi thế lớn để chiến thắng.

Rõ ràng sự mất tập trung trong khoảnh khắc được thúc đẩy bởi thuận lợi quá sớm, quá dễ dàng về tỷ số khiến chúng ta không giữ được sự tập trung cao nhất trong phòng ngự.

Đây là các tình huống dễ dẫn đến sự lộn xộn trong phòng ngự khi việc kiểm soát bóng bổng trong tình thế phải tranh chấp quyết liệt rõ ràng khó khăn hơn nhiều so với việc phối hợp bóng sệt.

Nó đòi hỏi cả sự chủ động trong kiểm soát không gian của từng cá nhân lẫn sự phối hợp nhịp nhàng giữa các hậu vệ và thủ môn trong cả các tình huống bóng 1 lẫn bóng 2 mà điểm này rõ ràng chúng ta chưa có sự chuẩn bị tốt hay ít nhất, vẫn có những thời điểm chúng ta không ở trạng thái sẵn sàng.

Bài học càng lúc càng nhiều mà có vẻ như các cầu thủ học mãi vẫn chưa thuộc thành ra bài học lúc nào cũng mới. U22 Việt Nam phải cải thiện ngay vấn đề này để tránh “hậu họa”.

Phùng Việt
Tin tức mới nhất