Hãy khoan bàn về đối thủ, vì với thực lực hiện tại của bóng đá Việt Nam, nằm trong bảng nào tại giải U23 châu Á, đụng đội đối thủ nào cũng đều là nhiệm vụ khó khăn với toàn đội.
Vấn đề là đội tuyển U23 Việt Nam sẽ trình diện được bộ mặt nào ở giải đấu đấy? Họ có làm hơn được những gì mà chính đội bóng này từng làm và thất bại tại SEA Games 29 hồi tháng 8 hay không?
Hình ảnh của đội tuyển U23 Việt Nam tại VCK U23 châu Á sắp tới phụ thuộc rất lớn vào cách sử dụng nhân sự của HLV Park Hang Seo, có khác với cách sử dụng nhân sự của HLV Nguyễn Hữu Thắng?
HLV Nguyễn Hữu Thắng thất bại vì vị HLV này quá thiếu khách quan trong cách dùng người, chỉ chăm chăm vào việc đóng khung đội hình với một nhóm nhỏ cầu thủ nhất định, cùng lối chơi quá rập khuôn trên nền tảng lối chơi quen thuộc của nhóm nhỏ cầu thủ đấy.
Việc HLV Nguyễn Hữu Thắng sớm “đóng khung” đội hình đội tuyển U23 Việt Nam trước SEA Games 29 cũng làm giảm ý chí phấn đấu của hầu hết các cầu thủ: Những người chắc suất đá chính thì không quan tâm đến phong độ của mình, còn những người mặc định ngồi dự bị hoặc không có chỗ thì không còn động lực để cạnh tranh.
Đây là điều mà HLV Park Hang Seo dứt khoát phải thay đổi, nếu không muốn đi vào vết xe đổ của người tiền nhiệm. Bản thân ông Park cũng được nhìn thấy cách chọn nhân sự hợp lý, dựa theo phong độ và mang tính hài hoà cho đội tuyển từ HLV tạm quyền Mai Đức Chung, rằng bóng đá Việt Nam không đến nỗi thiếu hụt nhân tài, để phải xoay quanh một nhóm nhỏ cầu thủ duy nhất.
Bóng đá Việt Nam trong lứa tuổi 23 vẫn còn những trung phong phù hợp, cả về thể hình lẫn lối chơi. Bóng đá Việt Nam trong lứa tuổi 23 vẫn còn những tiền vệ trung tâm công ra công và thủ ra thủ, chứ không chỉ có 1 – 2 cái tên như Xuân Trường, Tuấn Anh.
Những cầu thủ đấy giàu khả năng tấn công, nhưng nếu bắt họ làm cả hai nhiệm vụ vừa tấn công vừa hỗ trợ phòng ngự thì sẽ là quá sức đối với họ, mà bài học xung quanh 2 trận đấu bế tắc trước U23 Indonesia và U23 Thái Lan tại SEA Games hồi tháng 8 là ví dụ điển hình.
Bóng đá Việt Nam vẫn còn có khả năng đá theo nhiều cách khác nhau, trước những đối thủ khác nhau, chứ không nhất thiết cứ chăm chăm vào lối chơi ban bật theo một kiểu duy nhất, lặp đi lặp lại, vừa gò bó, vừa tự làm giảm tính đột biến của mình.
Đấy là những chi tiết mà HLV Park Hang Seo có thể nghiên cứu, trước khi giúp cho đội bóng của ông lột xác theo hướng tích cực, so với thời của người tiền nhiệm Nguyễn Hữu Thắng.