“Ảo tưởng, chỉ là ảo tưởng!”. Một tifosi của Milan đã thốt lên đầy thất vọng như thế khi chứng kiến đội bóng của anh đá như những gã học việc trong trận thua tối qua trước Lazio.
Đúng là ảo tưởng khi người ta cho rằng gần 300 triệu đô la mà doanh nhân Li Yonghong đã chi ra để làm mới toàn bộ đội hình Milan sẽ mang lại những hiệu ứng và sự thành công tức thì.
Đúng là ảo tưởng khi đoàn quân của HLV Montella chiến thắng ở hai vòng đấu đầu tiên ở Serie A mùa này trước Crotone và Cagliari, người ta đã ngay lập tức xếp Milan vào nhóm những đội thách thức hàng đầu Scudetto với Juventus, Napoli và Roma.
Tiền không bao giờ có thể mua được tất cả
“Những gì không mua được bằng tiền thì sẽ mua được bằng nhiều tiền hơn”. Câu nói ấy có thể đúng với bất kỳ ai, nhưng với Milan thì nó chẳng khác gì một câu nói gây cười. Một nụ cười méo và gượng gạo.
Xem thêm: Tin tức bóng đá quốc tế
Đã có thời người ta không buồn nhìn vào danh sách chuyển nhượng của Milan vì họ thừa biết rằng đội chủ sân San Siro lấy đâu ra ngân sách để chuyển nhượng.
Cách để đội bóng của Berlusconi tồn tại (lúc ấy Berlusconi vẫn còn là chủ tịch của Milan) là săn lùng những cầu thủ thuộc dạng chuyển nhượng tự do để mang về làm thành một miếng ghép hoàn chỉnh trong đội hình Milan lúc bấy giờ.
Chẳng thế mà báo chí đã từng mỉa mai rằng AC Milan có đội hình với giá kỷ lục “0 euro”. Khó khăn chồng chất những khó khăn và Berlusconi bắt buộc phải bán đi Milan sau 30 năm nắm quyền.
Berlusconi đã trì hoãn rất nhiều lần việc sang tay “đứa con tinh thần” của mình cho các doanh nhân người Trung Quốc. Vì ông cảm thấy đau đớn và không lỡ rời xa Milan sau từng ấy năm gắn bó.
Các Tifosi của Milan thì nhất quyết ủng hộ ông. Họ không muốn đội bóng của mình được điều hành bởi những người Trung Quốc.
Một đội bóng Italia phải do người Italia nắm giữ. Đấy là thông điệp mà các tifosi Milan đã gửi đến Berlusconi. Ngay cả bản thân Berlusconi cũng không ưa gì đất nước đông dân nhất thế giới này.
Bằng chứng là trong 30 năm làm thủ tướng Italia, Berlusconi chưa bao giờ ghé thăm đất nước này.
Nhưng không có kẻ thù nào là mãi mãi, Berlusconi đã chứng minh câu nói ấy là đúng khi cuối cùng ông cũng chấp nhận sang tên Milan cho doanh nhân người Trung Quốc Li Yongho.
Ngay lập tức, “núi tiền” của những người Trung Quốc đã biến những tifosi của Milan có cảm giác như sống lại thời ngày xưa huy hoàng, khi Milan khuynh đảo TTCN và trở thành trung tâm của mọi sự chú ý, nhất là với những cánh nhà báo.
Như nắng hạn gặp mưa rào, Milan bắt đầu mua sắm rầm rộ. Họ mua tất cả những ai có thể mua được, miễn sao cầu thủ ấy có tiếng. Và đỉnh điểm chính là bản hợp đồng với Bonucci của Juentus.
Khỏi cần phải nói ai cũng biết báo chí Italia và những người hâm mộ Milan sướng đến phát điên như thế nào. Nhưng họ quên mất rằng dù sao tiền cũng không thể mua được tất cả.
Milan cần những kế hoạch cụ thể nếu như muốn tham gia vào cuộc đua Scudetto
Để thành công, không phải cứ có tiền là đủ. Ngoài đồng tiền, Milan cần có một bản kế hoạch cụ thể cho những phát triển lâu dài, cần có một tình yêu và niềm tin sắt đá từ những ông chủ, và họ cần thêm một chút may mắn nữa.
Rất tiếc những thứ này không ai dám đảm bảo rằng Li Yongho sẽ có. Sở dĩ Abramovich có thể thành công được ở Chelsea là vì ông chủ người Nga có một tình yêu thật sự với bóng đá.
Và chúng ta vẫn còn nhớ những ông chủ người Ả Rập của Man City đã thất bại như thế nào trong những ngày đầu tiên nắm giữ đội bóng chủ sân Eihad.
Man City lúc đó cũng giống như Milan bây giờ vậy. Mua sắm vô tội vạ và họ cho rằng chỉ cần có ngôi sao trong đội hình, thành công khắc sẽ tự đến. Man City đã phải trả giá cho tư tưởng này.
Sau thất bại, Man xanh đã thay đổi cách làm, họ vẫn vung tiền ra, nhưng lần này chỉ mua những cầu thủ mà họ thực sự cần. Nền tảng kinh tế, cộng với những kế hoạch phát triển cụ thể đã biến đội chủ sân Etihad trở thành một thế lực mới ở Premier League như ngày nay.
Nhắc lại câu chuyện của Man City và Chelsea để thấy rằng Milan đang đi sai đường như thế nào.
Đội bóng chủ sân San Siro đã bỏ ra cả một núi tiền để mua cầu thủ. Nhưng nếu như hỏi ai là người có tầm quan trọng nhất ở Milan lúc này thì câu trả lời không gây bất ngờ, nhưng sẽ khiến nhiều người phải suy ngẫm, Suso.
Suso là một trong hai cầu thủ duy nhất của Milan giữ được vị trí ở đội hình xuất phát cho đến lúc này, cùng với thủ thành Donnarumma.
Xem thêm: tin tức bóng đá ý
Đụng đến chiến thuật thì có hàng tá câu hỏi dành cho Montella. Tại sao Kalinic phải ngồi dự bị cho một “phế nhân” như Borini? Montolivo có vai trò gì trong chiến thuật của cựu HLV Roma?..
Một trận thua không nói lên điều gì. Và vẫn còn quá sớm để nói rằng sau trận đấu này Milan sẽ bước vào một cuộc khủng hoảng mini.
Nhưng nên nhớ rằng Lazio là đối thủ lớn đầu tiên mà Milan phải gặp từ đầu mùa giải đến giờ.
Và quên hết những trận thắng trước Skendija, Crotone và Cagliari đi. Trận đấu với Lazio ngày hôm qua mới là thước đo chuẩn nhất cho vị trí của thầy trò HLV Montella hiện tại.
Sau trận đấu ngày hôm qua có thể khẳng định luôn rằng AC Milan không khủng hoảng, nhưng những gì Montella đang có trong tay chỉ là một mớ hỗn độn.
Và chừng nào doanh nhân Li Yongho chưa xác định được rõ ràng những mục tiêu, cũng như vạch ra những đường lối phát triển cụ thể cho Milan, thì hy vọng ban đầu sẽ nhanh chóng biến thành những nỗi thất vọng.
Nếu vậy thì không biết đến bao giờ hào quang khi xưa mới có thể trở về với đội bóng chủ sân San Siro. Hay nó sẽ không bao giờ quay trở lại và mãi mãi chỉ là một quá khứ đẹp?
Chưa hết, chúng ta cũng cần phải có thời gian mới xác định được doanh nhân người Trung Quốc Li Yongho có thật sự yêu bóng đá hay không?
Hay ông chỉ là một doanh nhân thông thường, coi bóng đá như là một cơ hội đầu tư và đánh bóng tên tuổi không hơn, không kém.
Quang Minh