Quế Ngọc Hải đá chính ở hàng thủ có 3 trung vệ của đội tuyển Việt Nam, ở trận đấu với Lào hôm 8/11, bên cạnh Duy Mạnh và Đình Trọng. Tuy nhiên, đấy là thời điểm mà trung vệ quen thuộc Bùi Tiến Dũng chưa thật sung sức, nên HLV Park Hang Seo không cần băn khoăn về việc tung Quế Ngọc Hải vào sân thay thế.
Hiện tại, Tiến Dũng đã hồi phục chấn thương, có thể thi đấu trở lại, và việc chọn ai giữa Ngọc Hải và Tiến Dũng sẽ là bài toán được đặt ra trước mắt HLV Park Hang Seo.
Mỗi người đều có ưu thế riêng và hạn chế riêng. Bùi Tiến Dũng vốn ăn ý với 2 trung vệ còn lại của đội tuyển Việt Nam là Đình Trọng và Duy Mạnh, do đã cùng nhau thi đấu tại giải U23 châu Á hồi đầu năm và Asiad hồi giữa năm nay.
Nhưng hạn chế của Tiến Dũng lại là thể hình, cầu thủ đang khoác áo CLB Viettel chỉ cao 1m74, thuộc dạng trung vệ thấp theo tiêu chuẩn của bóng đá hiện đại.
Có thể khi đá ở các giải trẻ, nhược điểm này ít khi bị bộc lộ, vì các cầu thủ trẻ chưa phát triển hết về mặt thể chất, cũng không tinh quái đến mức biết cách khai thác nhược điểm của đối phương, kể cả nhược điểm dễ nhìn thấy là thể hình.
Riêng ở sân chơi chuyên nghiệp, ở cấp độ đội tuyển quốc gia, những cầu thủ và những HLV dày dạn kinh nghiệm không khó phát hiện ra bất lợi này của đối thủ, và sẽ khai thác tối đa.
Quế Ngọc Hải có ưu thế hơn Bùi Tiến Dũng về mặt hình thể. Cầu thủ của CLB SL Nghệ An cao 1m80, là một trong những trung vệ có chiều cao tốt nhất của bóng đá Việt Nam hiện nay.
Ngọc Hải chơi bóng bổng giỏi, tranh chấp tốt, không ngại va chạm, thậm chí không ngại đối thủ đá rắn, bởi khi cần Ngọc Hải cũng có thể chơi rất rắn.
Nhưng Quế Ngọc Hải lại chưa nhận được sự tin tưởng hoàn toàn từ HLV Park Hang Seo, do là người mới đối với vị HLV người Hàn Quốc, đồng thời không có 2 giải đấu thành công bên cạnh các trung vệ có mặt ở đội tuyển hiện nay là Duy Mạnh và Đình Trọng, giống như Tiến Dũng đã có, để làm “vốn” trước AFF Cup 2018.
Ngọc Hải dù đá tròn vai trong trận đấu với Lào cách nay ít ngày, nhưng cũng chưa dễ kết luận độ gắn kết của cầu thủ này với toàn bộ hệ thống phòng ngự của đội tuyển Việt Nam, vì Lào quá yếu.
Thành ra, khi đối đầu với Malaysia vốn mạnh hơn Lào trong những ngày tới đây, ông Park không thể không tính đến độ an toàn nơi hàng hậu vệ, không thể không tính đến yếu tố ăn ý giữa các vị trí ở hàng thủ.
Nếu ông Park tính đến yếu tố đấy, Bùi Tiến Dũng sẽ có ưu thế hơn Quế Ngọc Hải. Nhưng ngược lại, giả sử đội tuyển tính thêm khả năng Malaysia vốn nổi tiếng về sức mạnh, các pha bóng dài và bổng, cùng lối chơi rát khi đối đầu với đội tuyển Việt Nam, Ngọc Hải lại có ưu thế hơn.
Ngoài chuyện thể hình như đã đề cập ở trên, trước đối thủ đôi khi chơi quyết liệt hơn mức cần thiết, đội tuyển Việt Nam cũng cần những cầu thủ sẵn sàng tranh chấp và sẵn sàng va chạm mạnh với đối phương, chứ yếu tố kỹ thuật không thôi là chưa đủ cho những trận cầu được dự báo là căng thẳng!