“Chúa sơn lâm” có thể trấn áp mọi con vật khác bởi tiếng gầm khiến cả núi rừng phải khiếp sợ. Thế nhưng, không phải lúc nào nó cũng thể hiện cái uy theo cách như vậy. Đôi khi, nó chỉ cần đứng im (thậm chí có phần rụt rè), mọi con vật khác vẫn phải… sợ và tự thất bại.
Real Madrid đã đạt tới “cảnh giới” ấy. Họ khác hoàn toàn so với “Chúa sơn lâm” ở Champions League trong quá khứ. Tới mức, đến thời điểm này (khi giành chức vô địch Champions League lân thứ 3 liên tiếp), người ta vẫn “mông lung” về sức mạnh thực sự của “Kền kền trắng”. Họ chẳng có triết lý, lối chơi nào cụ thể. Thậm chí, HLV Zidane vẫn bị xem là kẻ ăn may. Nhưng suy cho cùng, chẳng ai có thể chống lại được họ.
Ở kỷ nguyên vàng, Barcelona khiến mọi đối thủ khiếp đảm với lối chơi tiqui-taka, Ajax làm mưa làm gió ở châu Âu với lối chơi tổng lực, Bayern Munich đáng sợ bởi sự “tàn nhẫn” và “chất thép”, còn Real Madrid ở thập niên 50 lại không có đối thủ ở trời Âu.
Thực tế, Real Madrid những năm qua lại chẳng có điểm mạnh nào cụ thể. Họ sẵn sàng nép mình trước Bayern Munich, PSG hay kể cả Juventus. Trong trận chung kết Champions League, Los Blancos cũng trải qua giai đoạn đầu trận thi đấu bị động tới… tội nghiệp. Nhưng điều quan trọng nhất, họ vẫn là kẻ chiến thắng.
Người ta có cảm giác như Real Madrid chơi kiểu gì cũng thắng. Cần nhấn mạnh, dưới thời HLV Zidane, Los Blancos chưa từng bị loại khỏi vòng knock-out ở Champions League.
Có lẽ, mấu chốt thành công của Real Madrid nằm ở việc họ chẳng… “gầm rú”. Giây phút nguy hiểm nhất của con thú trước khi vồ mồi, đó chính là khoảnh khắc bất động. Cái bất động ấy dễ tạo cảm giác “khinh thường”, “xao nhãng” từ kẻ đối diện. Nó khiến đối thủ tự rơi vào “cái bẫy cảm giác”. Và rồi, nó chết lúc nào cũng không biết.
Real Madrid cũng tạo cảm giác “chết người” rằng mọi đối thủ đều có thể đánh bại được họ bởi sự lấn lướt. Nhưng tất cả đều… sai lầm. Thời điểm Los Blancos tung đòn quyết định, chẳng ai có thể đỡ nổi. Thậm chí, Bayern Munich và Liverpool còn tự thua trước Los Blancos bởi những sai lầm cá nhân.
HLV Zidane đã thành công khi xây dựng đội bóng chống chịu với sức ép cực tốt. Họ luôn biết cách làm chủ tình hình ở thời điểm khó khăn và ngăn không cho tình hình đi quá xa.
Để ý thấy rằng, ở chặng đường tiến tới chức vô địch Champions League, Real Madrid có thể không chơi xuất sắc nhưng chưa bao giờ để đối thủ có lợi thế. Ngay cả việc để Juventus dẫn trước 3 bàn ở Bernabeu (lượt về tứ kết) cũng chỉ là san bằng cách biệt ở lượt đi. Và rồi, sau đó, Los Blancos vẫn làm chủ tình hình, trước khi có được bàn thắng ở những phút cuối. Trước Bayern Munich, Real Madrid cũng chỉ để đối thủ gỡ hòa 2-2 ở lượt về, chứ không thể ghi thêm 1 bàn nữa để giành vé đi tiếp.
Bản thân HLV Zidane cũng may mắn khi sở hữu đội ngũ dự bị quá chất lượng, để có thể đâm nhát kiếm quyết định. Trước Bayern Munich, Marco Asensio đã tạo nên sự khác biệt lớn sau khi vào sân. Sau đó, Gareth Bale chính là người định đoạt trận chung kết Champions League với cú đúp sau khi vào sân.
Ở sân chơi Champions League, kẻ chiến thắng không phải là kẻ lấn lướt mà là kẻ bản lĩnh nhất. Hơn ai hết, Real Madrid xứng đáng với chiến quả này. Đơn giản, họ sở hữu bản lĩnh quá tuyệt vời…