Mùa trước, Dybala bị Max Allegri bó buộc về vị trí thi đấu và lại là những vai trò không hợp với anh nên anh cảm thấy không thoải mái và giảm hẳn hiệu quả. Lúc thì Allegri để Dybala đá quá xa khung thành và bị giới hạn phạm vi hoạt động, lúc lại để anh chơi hộ công. Tất cả đều không hợp với Dybala.
Bị bố trí chơi không đúng chỗ khiến Dybala đá kém hiệu quả. Rồi Ronaldo xuất hiện với tầm ảnh hưởng bao trùm và vị trí “độc tôn” trong đội ngũ càng khiến Dybala đá kém hơn do mất tự tin và ức chế tâm lí. Đá kém hiệu quả dẫn đến phải dự bị thường xuyên.
Và hệ quả của những chuyện này là Dybala bị Juve quyết định bán trong mùa Hè. Một loạt những chuyện không may và không hay nối tiếp nhau khiến “La Joya” bị tổn thương tâm lí.
Nhưng dần dần mọi chuyện thay đổi theo hướng tích cực hơn đã từng bước giúp Dybala hồi sinh. Sarri đến thay Max Allegri mang theo thứ bóng đá giàu sức tấn công hơn Allegri cùng một vị trí thích hợp hơn cho Dybala trong khi Ronaldo lại gặp khó khăn với thứ bóng đá ấy.
Áp lực từ vụ bị Juve bán hụt trong mùa Hè nhanh chóng biến thành động lực thôi thúc Dybala quyết tâm thể hiện tài năng khi anh cảm thấy Sarri không quay lưng lại với mình, không chỉ vì ông để anh chơi tiền đạo, được di chuyển tự do theo quỹ đạo ưa thích mà còn bởi sự quyết đoán và công bằng trong cách dùng người của Sarri. Ai đá tốt, phong độ tốt thì sẽ được trọng dụng và ngược lại.
Những yếu tố đó cộng hưởng lại giúp Dybala dần lấy lại niềm tin và khi sự tự tin được tìm lại, anh lại chơi hay như đã từng. Bàn thắng hạ gục Atletico không chỉ thể hiện sự hoàn hảo của kỹ thuật sút bóng với cái chân trái vi diệu mà đó là đỉnh cao của sự tự tin với tâm lý hoàn toàn thoải mái mà La Joya có được.
Ronaldo “đói” bóng và gặp khó với chiến thuật của Sarri
Với một tiền đạo có phong cách “điền kinh” như Ronaldo, khó có chuyện thể lực của anh giảm đột ngột sau chỉ một mùa giải. Trước Atletico Madrid và trong nhiều trận khác mùa này, chúng ta không còn thấy một Ronaldo rực sáng và sung mãn như mùa đầu tiên ở Juve.
Những cú nước rút đã không còn thần tốc như mùa trước. Những cú sút đã giảm lực và cũng giảm nhiều độ chính xác. Phải chăng Ronaldo có mâu thuẫn với Sarri? Hoàn toàn không phải. Có vài vấn đề đã và đang xảy ra và chúng đều không ủng hộ CR7 khiến mọi chuyện trở nên khó khăn với anh.
Thứ nhất, đúng là Ronaldo đã trở nên mệt mỏi hơn do chiến thuật của Sarri khiến anh phải chạy nhiều hơn, trên phạm vi rộng hơn để luân chuyển bóng, thoát pressing và mở khoảng trống. Thứ 2, Ronaldo trong mọi trường hợp luôn là cầu thủ tấn công của Juve bị đeo bám gắt gao nhất, bất kể anh đá với đội nào. Đơn giản vì anh là Ronaldo và sau những gì Ronaldo đã thể hiện mùa trước thì sự chăm sóc đối thủ dành cho anh chỉ có tăng lên chứ không có giảm.
Thứ 3, Ronaldo trên hết vẫn là một sát thủ săn bàn và về cơ bản thì trận nào anh cũng cần được mớm bóng ở những vị trí thuận lợi để ghi bàn nhưng Juve cho đến lúc này vẫn không có ai thực sự làm bóng tốt, nhất là trong thế trận họ bị pressing dữ dội và đối phương phòng ngự đổ bê tông.
Cuộc chiến với Atletico là ví dụ mới nhất cho thấy Ronaldo gặp khó khăn thế nào. Anh phải di chuyển rộng liên tục, vừa để phối hợp với đồng đội, vừa để thoát pressing, thậm chí có lúc phải lùi cả về sân nhà hỗ trợ phòng ngự, khiến thể lực bị tiêu hao còn mỗi lúc Juve cầm bóng thì Atletico chỉ cho họ rất ít khoảng trống để phản công và Ronaldo thường rơi vào tình trạng vừa bị đeo bám, vừa đói bóng khiến anh không còn là chính mình.
Liệu trong tương lai tình hình có được cải thiện? Chiến thuật của Sarri sẽ không thay đổi và Ronaldo vẫn phải di chuyển nhiều. Juve chừng nào chưa nâng cấp được tuyến giữa bằng một tiền vệ làm bóng đẳng cấp cao thì Ronaldo khó được phục vụ như ý muốn, nhất là khi gặp những đối thủ pressing mạnh và phòng ngự số đông kiểu Atletico, dù có thể ở đẳng cấp thấp hơn. Và như thế, câu trả lời vẫn còn bỏ ngỏ.