Trên con đường số phận ấy của vị giáo sư người Pháp niềm tin là cái gì đó mang đến nhiều nỗi sợ hãi hơn là những hy vọng. Còn tình yêu? Có lẽ với những người yêu mến Pháo Thủ, nó đã chết từ rất lâu rồi...
Sai lầm nối tiếp những sai lầm
Còn nhớ trong buổi phỏng vấn sau khi gia hạn hợp đồng thêm 2 năm nữa của Wenger cách đây gần 3 tháng, câu mở đầu của ông nói là: “Xin lỗi vì tôi vẫn còn ở đây”.
Câu nói đùa mang tính hài hước ấy của vị HLV 68 tuổi, nhưng nó không khiến bất kỳ CĐV của Arsenal nào phải bật cười. Thay vào đó là những nét mặt ưu tư, kèm theo những tiếng thở dài.
Người ta hiểu những nỗi niềm của họ. Fan Pháo Thủ có quyền được hưởng nhiều hơn thế. Họ có trong tay một đội hình mạnh, nhưng lại được điều hành bởi một bộ não đã lạc hậu, bảo thủ và cố chấp.
Nhìn Arsenal đá, người ta có cảm giác dường như Wenger không còn theo kịp với lối đá tư duy của bóng đá hiện đại nữa. Nói theo một cách khác, dù đau lòng nhưng nó lại là thực tế, Wenger đã hết thời rồi.
Ai cũng có thể dễ dàng chỉ trích Alexis Sanchez là một con người hám lợi và không có lòng trung thành khi một mực đòi ra đi trong mùa giải này. Nhưng nhìn ở một khía cạnh khác, tiền đạo người Chile hoàn toàn có quyền làm cho sự nghiệp của mình sáng hơn.
Xem thêm: nhận định kèo bóng đá
Là sai sao khi Sanchez muốn Arsenal đầu tư mạnh hơn nữa trong kỳ chuyển nhượng để mang về một đội hình chất lượng hơn?
Là sai sao khi anh muốn được cùng Arsenal đá ở Champions Leage? Nhưng để làm được như thế Pháo Thủ cần có một chiến lược rõ ràng, và một HLV có tư duy quyết đoán, ứng biến nhanh với từng thế trận ở trên sân.
Wenger không phải là một mẫu HLV như vậy. Ông thường thay đổi người rất chậm (thường ở phút 70 trở đi), dù Arsenal có thắng hay thua.
Sanchez muốn tìm một CLB lớn hơn, muốn làm việc với một HLV giàu tham vọng hơn, điều đó hoàn toàn không có gì đáng trách. Cầu thủ người Chile có quyền đòi hỏi như vậy. Chỉ có điều Wenger không thể mang lại cho anh những điều đó mà thôi.
Như đã nói, nếu không vì bảo thủ, có lẽ Arsenal đã không phải nhận một thất bại xấu hổ như đêm qua trước Liverpool. Có ai giải thích nổi không khi một tiền đạo như Welbeck lại được đá chính hết trận này đến trận khác?
Arsenal có còn là một CLB lớn nữa không?
Theo Walcott và Giroud tại sao lại trở thành những con người dự bị? Nếu bộ tứ của Wenger đêm qua là Walcott đá cánh phải, Sanchez bên phía đối diện, Ozil đá hộ công và Giroud đá cắm, thì có lẽ Arsenal sẽ ít nhất không thua trong trận đấu đêm qua?
Bằng chứng ư? 2 năm về trước, đây chính là bộ tứ sát thủ của Wenger và họ chỉ chịu đứng thứ 2 chung cuộc ở Premier League trước một Leicester City quá mạnh khi đó.
Người khác chỉ thay đổi khi họ gặp thất bại hay một biến cố lớn xảy ra với mình. Còn Wenger, ông thay đổi ngay cả khi đang đứng trên đỉnh vinh quang và gần tiệm cận đến sự hoàn hảo. Tại sao vậy Wenger?
Chưa hết, tại sao Bellerin lại phải đá cánh trái hôm qua? Tân binh Kolasinac đang thể hiện tốt và anh mới là người thích hợp cho vị trí đấy. Nếu không ông có thể để Oxlade- Chamberlain đảm đương ở vị trí này cũng được.
Có rất nhiều sự lựa chọn cho Wenger, nhưng ông lại chọn một giải pháp không thể tệ hơn. Và quá dễ hiểu khi Bellerin là một trong những nhân tố góp phần làm...tê liệt tuyến giữa của Pháo Thủ hôm qua.
Hai nhân tố còn lại là Ramsey và Xhaka. Từ khi nào bộ đôi này trở thành bộ đôi tiền vệ trung tâm của Pháo Thủ vậy? Hay đặt một câu hỏi khác, tại sao một tiền vệ trung tâm đích thực và là “máy quét” chính hiệu của Wenger là Coquelin phải ngồi trên ghế dự bị?
Ở hàng thủ, Holding và Monreal trở thành những gã hề đích thực, khi các tiền vệ của Wenger đã đồng loạt “ngủ quên” trong trận đấu đêm qua.
Mustafi, một hậu vệ cơ bắp và hoàn toàn có thể làm giảm nhịp tấn công của các tiền đạo cơ động bên phía Liverpool thì lại phải ngồi ngoài xem các đồng đội thi đấu.
Nói tóm lại, có rất nhiều câu hỏi cho Wenger về lối chơi của Arsenal cũng như về tư duy chiến thuật của ông vào lúc này. Nhưng có lẽ với nhiều người, họ không cần đến câu trả lời nữa.
Xem thêm: Bản tin thể thao 247
Arsenal có còn là một CLB lớn nữa hay không? Một câu hỏi tưởng như đùa, nhưng lại quá khó trả lời vào lúc này.
Họ liên tiếp thất bại trong những cuộc chiến ở Champions League (thậm chí năm nay còn không được dự), và đã hơn chục năm ròng rã không biết đến mùi vị của chiếc cúp Premier League nó là như thế nào.
Giờ đây, những CLB kiểu như Southampton, Watford, Newcastle, West Ham...nếu có gặp Arsenal thì cũng đều tự tin đặt ra mục tiêu 3 điểm, chứ không hề run sợ như hồi xưa nữa.Một điều nghe khá nực cười nhưng chua xót thay đó lại là sự thật.
Và nếu như có một điều ước cho các CĐV Pháo Thủ vào lúc này, thì có lẽ họ sẽ ước 2 năm hợp đồng mới với Wenger trôi qua thật nhanh để họ có cơ hội bắt đầu lại với những hy vọng tốt đẹp hơn.
Tất nhiên còn quá sớm để nói rằng Arsenal sẽ lại có thêm một mùa giải trắng tay nữa vào lúc này. Nhưng với những gì đang thể hiện, Wenger sẽ dần biến điều đó thành hiện thực.
Đáng lẽ Wenger nên kết thúc nhiệm kỳ của mình ở Emirates vào tháng 5 vừa rồi, lúc đó mọi người vẫn sẽ nói về ông với những sự kính trọng nhất định, dù cho Arsenal không được đá Champions League năm nay.
Nhưng thật khó hiểu khi ông vẫn quyết định gia hạn hợp đồng với Arsenal. Ông ở lại để làm gì, Wenger?
Quang Minh