Eric Cantona là một huyền thoại trong lịch sử MU. Sau khi chuyển đến Old Trafford từ Leeds, ngôi sao người Pháp đã tạo ra một cú hích lớn, biến MU thành quyền lực số một giải Ngoại hạng Anh. Dưới triều đại Sir Alex, Cantona đã giúp Quỷ đỏ giành 4 chức vô địch Ngoại hạng Anh, và 2 cúp FA trong 5 năm gắn bó (1992-1997).
Cú kung-fu đáng nhớ
Ngày 2/4 tới, Amazon sẽ chính thức phát hành cuốn King Eric: Portrait of the Artist who changed English football (Tạm dịch Vua Eric: Chân dung nghệ sĩ thay đổi bóng đá Anh) của tác giả Wayne Barton. Cuốn sách này, với hai phiên bản giấy và sách điện tử (kindle), đã kể lại những khoảnh khắc đáng nhớ trong sự nghiệp của danh thủ người Pháp. Một trong những khoảnh khắc không thể không nhắc tới là cú kungfu vào một CĐV Crystal Palace ngay tại sân Selhurst Park hôm 25/1/1995.
Ở trận đấu ấy (hòa 1-1), Cantona đã nổi nóng tung cú đá vào trung vệ Richard Shaw sau khi bị anh này bám riết, chơi xấu và khiêu khích. Kết quả: Cantona nhận thẻ đỏ rời sân. Nhưng điều tồi tệ chưa dừng lại ở đó. Khi ngôi sao này trên đường rời sân thì một CĐV chủ nhà quá khích (anh này tên Matthew Simmons, và sau này nổi như cồn) hét lên rằng: “Hãy cút về Pháp đi, thằng chó đẻ”. Ngay lập tức, Cantona lao tới, tung một cú đá kungfu vào Simmon, kèm theo một liên hoàn đấm. Sau đó, “số 7” của MU bị cấm thi đấu 9 tháng, phạt 10 nghìn USD và 120 giờ lao động công ích.
Trong khi Sir Alex không theo dõi được tình huống ấy thì chủ tịch Martin Edward lại chứng kiến rất rõ. “Sự cố ấy diễn ra ngay tầm quan sát của khu giám đốc. Eric được dẫn đi ra phía đường biên, thế rồi bất chợt, cậu ta vùng ra và quăng cả thân mình để tung cú đá kung-fu vào một CĐV”, Edward nhớ lại, “Tôi đã nghĩ: ‘Cái quái gì thế? Cậu ta mất trí à, điên thật rồi’. Sau đó, tôi vào phòng thay đồ và tất cả chỉ là một sự im lặng chết chóc. Chúng tôi thực sự rất ngạc nhiên. Tôi nghĩ Alex chẳng nói gì với cậu ta cả”.
“Tôi chưa từng thấy một sự cố nào như ở Selhurst cả, và tôi nghĩ là cũng chẳng ai từng thấy một điều tương tự. Đó là một tình huống vô cùng đặc biệt”, Edward tiếp lời. Còn HLV Alan Smith, trong một cuộc trò chuyện với BBC năm 2015, đã mô tả rằng “Điều ấn tượng nhất với tôi là hôm ấy họ (MU) mặc trang phục toàn màu đen, không ai trong số đó cạo râu, và cả đội bóng trông thật hung dữ. Tôi đã nghĩ: đây sẽ là một đêm dài đây”.
Sir Alex từng mất ngủ vì cú kung-fu của Cantona
Đêm hôm ấy, phải đến 2 giờ sáng, Sir Alex mới lên giường, nhưng ông không tài nào ngủ được. Đến 5 giờ 25, nhà cầm quân người Scotland bật dậy để xem lại video của trận đấu. Ông thú nhận rằng mình thực sự bị “lôi cuốn” trước những gì mình đã xem. “Tôi không thể tìm được lời giải thích cụ thể cho hành động của Eric, nhưng tôi có cảm giác anh ấy bực bội với chính mình sau khi bị đuổi, và ức chế vì trước đó trọng tài đã chẳng có động thái gì (trước sự khiêu khích của Shaw), tất cả kết hợp lại dẫn đến sự bùng phát ấy. Tôi hiểu là Eric bị ám ảnh bởi điều đó, nhưng thực tình tôi đã có suy nghĩ rằng anh ta phải ra đi”
Phải mất một tháng sau, Ferguson mới đưa ra được quyết định mang tính bước ngoặt khi công khai bảo vệ học trò của mình, như ông từng viết trong nhật ký của mình hôm 21/2 rằng, “Chúng tôi tự hào về uy tín của CLB và cố gắng duy trì nó. Sự cố Cantona thực sự khiến chúng tôi tổn thương. Nhưng bạn không thể để mặc cầu thủ của mình trong phòng thay đồ. Bạn phải ra ngoài chiến trận cùng cậu ấy”. Rõ ràng, lập trường của Ferguson đã dịu đi rất nhiều khi ông thấy học trò của mình bị truyền thông vùi dập và phải trải qua phiên điều trần công khai.
MU, tất nhiên, giữ đúng nguyên tắc với án phạt nội bộ là cấm Cantona thi đấu hết mùa giải. Tiền đạo người Pháp được yêu cầu tham dự một cuộc họp với Sir Alex, và anh đến đó cùng cậu con trai Raphael với chiếc áo MU có chữ Cantona 7 trên lưng. Vài tuần sau, Cantona bị Ủy ban kỷ luật FA treo giò 9 tháng, phạt 10 nghìn bảng. Đáp lại, Sir Alex mỉa mai rằng một tổ chức như FA lại đưa ra quyết định chỉ vì tác động từ giới truyền thông.
Các đồng đội của Cantona cũng bảo vệ anh. Trong cuốn tự truyện đầu tiên của mình, Roy Keane viết: “Phản ứng đầu tiên của tôi là. Cái chết tiệt gì vậy. Thật quá bất công cho Eric. Nếu là tôi, tôi cũng làm như thế. Nếu nhìn bức ảnh, đó là một sự cố khó ưa, nhưng thái độ của tôi thì không thay đổi. Tôi đứng về phía anh ấy, và tất cả các anh em khác cũng vậy. Chúng tôi tất nhiên không vỗ vai anh ấy và nói ‘Làm tốt lắm’, nhưng Eric là một người đàn ông tốt, và chúng tôi không quay lưng với anh ấy”.
“Đúng là Eric đã bị mất kiểm soát, nhưng anh ấy chẳng làm gì đến nỗi phải đánh mất cả sự nghiệp cả”, Keane kết luận. Thực tế đã chứng minh điều đó. Cantona trở lại sau án phạt và đã tỏa sáng cùng Thế hệ 1992 để mang về hai chức vô địch Ngoại hạng Anh nữa cho MU.