Lúc đầu Ole xác định Rashford là người thống lĩnh hàng công của MU và để anh đá trung phong. Nhưng trong 6 trận cầu thủ này chơi trung phong, anh chỉ ghi được 2 bàn thắng còn MU chỉ thắng được 1 trận.
Nhưng khi Ole xếp Rashford đá rộng ở cánh trái thì mọi chuyện khác hẳn. Anh ghi tới 12 bàn thắng sau 16 trận đá chính với vai trò cầu thủ chạy cánh trái của MU và 3/4 kiến tạo của anh cũng được thực hiện khi anh đá tiền đạo cánh trái.
Màn trình diễn ấn tượng nhất của Rashford có lẽ là trong chiến thắng 2-1 của MU trước Tottenham hồi tháng 12/2019. Rashford ghi cả hai bàn, kiếm được 1 quả 11m và tự mình thực hiện thành công. Anh liên tục làm khổ hàng thủ Spurs. “Đó là trận đấu hay nhất của Marcus từ khi tôi cầm quân ở MU”, Ole nói sau trận đấu.
Chính Mourinho cũng bảo: “Rashford rất nguy hiểm khi chơi ở cánh trái. Bàn thắng đầu tiên của cậu ất đúng là một pha làm bàn rất điển hình với Rashford”.
Rashford chỉ là một trong những ví dụ phản ánh xu hướng đang thịnh hành ở giải Ngoại hạng, đánh dấu một thời đại mới khi cầu thủ chạy cánh trở thành cây làm bàn của đội bóng. Ở Liverpool chúng ta thấy có Sadio Mane và Salah. Arsenal có Aubameyang còn MU điển hình là Rashford.
Xuất phát ở vị trí thấp hơn, đá rộng hơn và do đó có nhiều không gian chơi bóng hơn, các cầu thủ đá cánh như Rashford đã khiến hậu vệ đối phương ngày càng khó kiểm soát họ di chuyển.
Các tiền đạo tốc độ như Rashford giờ có thể dễ dàng nhận bóng rồi đi qua hậu vệ đối phương hoặc di chuyển xuống phía dưới hàng thủ đối phương để đón bóng từ đồng đội.
Họ không bị đẩy vào tình huống phải đối đầu với những trung vệ cao lớn, giàu sức mạnh hơn họ. Họ có thời gian xử lý bóng và quá nhiều không gian để di chuyển. Và nếu đồng đội làm bóng tốt thì họ chắc chắn sẽ ghi bàn.