Hậu vệ đắt giá nhất thế giới được đưa về để trở thành một chốt chặn đáng giá, người chỉ huy hàng thủ, người biến tuyến sau của MU thành một hầm trú có thể chống lại cả bom nguyên tử, hóa ra còn chơi tốt hơn các cầu thủ tấn công của họ trong trận thua tệ hại ấy. Đó là một sự trớ trêu thực sự mà chính Solskjaer và các lãnh đạo của MU đã đẩy đội bóng vào.
Họ đã từng sở hữu những chân sút thuộc loại xuất sắc nhất của bóng đá thế giới, nhưng giờ đây, chỉ sau một mùa Hè, họ không còn ai đủ để tin cậy nữa. Martial đã chấn thương, Lingard không còn là chính anh, Rashford là một hình ảnh mờ nhạt của bản thân, James còn trẻ và ở hiệp 2, khi Solskjaer tung Greenwood vào sân, người ta hiểu rằng anh đã tuyệt vọng và bế tắc tột cùng. Greenwood vẫn chỉ là một cậu bé, còn Lukaku, người đã ghi 28 bàn cho họ trong hai mùa bóng trước đã bị bán tống bán tháo như một của nợ.
Khi MU không ghi bàn, họ chìm trong một vũng bùn thực sự. Mà vũng bùn lầy ấy là hệ quả của một lối chơi vô hồn và thiếu sức mạnh của cả đội. Maguire chỉ là một đảm bảo ở phía dưới. Anh không phải là người ghi bàn. Trong 8 trận đấu đã qua, với Maguire, MU là đội có hàng thủ tốt thứ 3 của cả giải, với 8 bàn thua, chỉ sau Liverpool (6), Leicester, Sheffield (7) và bằng Crystal Palace.
Cùng kì mùa trước MU đang đứng thứ 8, với 13 điểm, chỉ kém nhóm các đội trong top 4 có 5 điểm. Một năm sau, họ cũng chỉ kém top 4 ngần ấy điểm, nhưng lại gần khu vực xuống hạng hơn khi chỉ hơn có 2 điểm. Nguyên nhân là ở đâu? Họ ghi bàn kém hơn 1/3, dù đã thủng lưới ít hơn một nửa. Một chân lí thấy rõ: Một khi không bắn chết được đối phương thì anh mặc áo giáp cũng không có tích sự gì.
Nhưng vấn đề ấy, chỉ đến bây giờ, sau khi thua Newcastle, Solskjaer mới chính thức thừa nhận, sau một loạt các trận đấu kém cỏi và vô hồn trước đó mà anh vẫn khẳng định là mọi chuyện “ổn”, “tích cực” và “khá hài lòng”. Một cách công khai, anh khẳng định đội bóng có vấn đề, và trên thực tế, có lẽ chính anh là một phần của những rắc rối ấy, khi đẩy đi những Lukaku, Sanchez và Smalling, các cựu binh mà kinh nghiệm của họ có thể rất tốt cho MU trong giai đoạn không có đầu tàu, không có cá tính, và những cầu thủ trẻ chưa tạo ra những dấu ấn lớn lao nào.
Câu hỏi đặt ra với tất cả, là 1) Solskjaer sẽ làm gì để đưa MU khỏi khủng hoảng (chờ các cầu thủ chấn thương trở lại và hy vọng, hay làm gì?), 2) nếu sa thải Solskjaer lúc này, liệu một HLV thay thế có làm tốt hơn được HLV người Na Uy với đội hình tan nát hiện tại, và 3) khi bổ nhiệm Solskjaer làm HLV chính thức vào tháng 3/2019, liệu ban lãnh đạo MU có nghĩ đến một cuộc khủng hoảng thế này không, và nếu có, liệu họ có nghĩ Solskjaer là một giải pháp cho thời kì quá độ không (mà nếu thế, sẽ không quá đặt nặng chuyện thành tích)?
Tôi không tin một ai đó thay thế Solskjaer ngay lúc này có thể thành công với đội hình MU đang có trong tay. Tôi vẫn tin vào khả năng xoay chuyển cục diện của anh, một khi anh phát huy trở lại khả năng kích thích tinh thần cầu thủ như đã làm được khi mới thay Mourinho. Solskjaer đã đưa MU và các fan của họ tới những đỉnh cao của sự sung sướng và kỳ vọng thì có lẽ anh cũng sẽ biết cách nào để đưa họ thoát ra khỏi những rắc rối của hiện tại. Nếu không, chính anh phải là người thoát ra khỏi MU, như một kẻ thất bại.