Và chắc chắn sự nhiệt huyết của ông Park Hang Seo không chỉ truyền đến các học trò của ông, mà nó đã chạm đến tận sâu của sự xúc cảm những người dân Việt Nam, và chắc chắn những sự nhiệt huyết ấy, những xúc cảm ấy không thể bị gió cuốn đi. Gió cuốn đi làm sao được, khi hàng triệu triệu nước mắt của những người con Việt Nam đã rơi trước hình ảnh các cầu thủ U23 của chúng ta “cào tuyết” ở Thường Châu – Trung Quốc. Gió cuốn đi làm sao được, khi cũng ở giải đấu đấy, Quang Thanh đã khoanh tay ngạo nghễ khi thực hiện thành công cú sút Penalty quyết định đưa Việt Nam vào trận chung kết ở giải đấu U23 Châu Á.
Tự hào hai tiếng Việt Nam...
Và chỉ một năm sau, chúng ta đã ở một tầm cao khác, khi chúng ta đã là những nhà quán quân của giải AFF Cup, chức vô địch mà những người con Việt Nam đã ròng rã chờ đợi suốt 10 năm trời. Sau giải đấu đấy, những “chiến binh sao vàng” lại tiếp tục một cuộc hành trình mới, cuộc hành trình chinh phục châu Á. Đã có những khó khăn nhất định khi hai trận đấu đầu tiên của chúng ta là hai trận đấu khó khăn nhất vòng bảng. Iran và Iraq đều là những đối thủ hơn tầm chúng ta, nhưng thực tế ở trên sân lại cho chúng ta một lần nữa được thấy rằng những điều kỳ diệu lúc nào cũng có thể xảy ra trong cuộc đời này.
Những chiến binh của ông Park Hang Seo đã chiến đấu một cách quả cảm, và khiến cho đôi chân của Iraq phải run rẩy, dù cho họ đã có được bàn thắng ở những giây cuối cùng của trận đấu, ấn định tỷ số 3-2. Tinh thần ấy lại một lần nữa được ông Park tiếp lửa vào những đôi chân có phần mệt mỏi của tuyển Việt Nam nhưng quyết không chịu bỏ cuộc trong trận đấu với Iran sau đó. Và công bằng mà nói ứng cử viên của chức vô địch Asian Cup 2019 đã không có được một trận đấu dễ dàng trước chúng ta. Dù thắng với tỷ số 2-0, nhưng thầy trò HLV Carlos Queiroz đã có những sự nể phục nhất định đối với những “chiến binh sao vàng”.
Yemen quá yếu, và việc chúng ta vượt qua họ được xem là điều đã được nhiều người dự đoán, nhưng chúng ta cũng phải chờ đến những thời khắc cuối cùng mới biết chắc chắn được rằng chúng ta đã có mặt ở vòng 1/8 khi Lebanon đã không thể vượt qua được cánh cửa hẹp dù cho đã có chiến thắng 4-1 trước các cầu thủ Triều Tiên.
Ở vòng 1/8, đối thủ của chúng ta là Jordan, một đội bóng có trình độ và thể hình đều vượt trội so với các học trò của ông Park, thế nhưng những “chiến binh sao vàng” đã chiến đấu bằng tất cả trái tim, bằng tất cả những gì mình có để cho cả thế giới thấy rằng Việt Nam có mặt ở vòng knock-out không phải là một sự may mắn.
Có lẽ không có một thứ gì trong cuộc đời lại khiến nhiều người có thể rơi nước mắt đến vậy như bóng đá đã mang lại. Chứng kiến thầy trò HLV Park Hang Seo gặp bất lợi trong hiệp 1 trận đấu đấy, nhưng đã vùng lên một cách mạnh mẽ trong hiệp 2 để đầy Jordan lui về sân nhà và chống đỡ thì tất cả người hâm mộ đã bật khóc. Những giọt nước mắt của niềm tin, những giọt nước mắt của sự tự hào, khi đội tuyển của chúng ta đã chơi một trận đấu sòng phẳng với Jordan.
Công Phượng gỡ hòa là kết quả cho sự chiến đấu phi thường và nhất quyết không chịu thua số phận của chúng ta. Trong suốt thời gian còn lại của trận đấu cũng như trong hai hiệp phụ, Jordan chỉ còn biết chống đỡ và trông chờ vào tiếng còi của trọng tài để đưa trận đấu đến loạt luân lưu định mệnh.
Nhưng thầy trò HLV Vital Borkelmans đã quên mất rằng một năm về trước, chúng ta đã làm cho cả thế giới phải ngỡ ngàng cũng bởi một tinh thần sắt trên chấm đá luân lưu, và lần này cũng vậy. Hình ảnh Bùi Tiến Dũng giơ tay chào theo kiểu nhà binh khi sút thành công quả luân lưu quyết định tiễn Jordan về nước đã nói lên tất cả về ý chí và một tinh thần không từ bỏ cho đến phút cuối cùng của đội tuyển Việt Nam.
Sau trận đấu đấy, cả nước đã không ngủ, và một lần nữa người dân Việt Nam lại đổ ra đường ăn mừng. Không ăn mừng làm sao được, đấy thực sự là một chiến tích tuyệt vời và chưa bao giờ chúng ta lại tự hào đến thế về nền bóng đá nước nhà. Nhưng có lẽ cuộc hành trình kỳ diệu của thầy trò HLV Park Hang Seo ở Asian Cup 2019 sẽ phải dừng lại, khi đối thủ tiếp theo của chúng ta là Nhật Bản, đội bóng mạnh nhất châu Á hiện tại.
Niềm tin “hóa rồng”
Vui sướng với những bước tiến thần kỳ của thầy trò HLV Park Hang Seo, nhưng chúng ta cũng phải thực tế. Bóng đá Việt Nam vẫn chưa thể tiếp cận đến trình độ của Nhật Bản, và có lẽ sự kỳ diệu sẽ không xảy ra một lần nữa đối với chúng ta trong trận đấu này. Nhưng dù có thế cũng chỉ xin người hâm mộ đừng có quay lưng lại với các chàng trai của chúng ta khi họ thua cuộc. Hãy nhớ lại những khoảnh khắc tuyệt vời mà những con người ấy đã mang lại trong suốt thời gian qua, và những khoảnh khắc ấy không thể bị gió cuốn đi, và càng không thể bị vụn vỡ chỉ vì một thất bại trước một đối thủ trên tầm.
Dù cho trận đấu với Nhật Bản có kết thúc như thế nào đi chăng nữa, cũng chỉ mong rằng các “chiến binh sao vàng” của thầy trò HLV Park Hang Seo vẫn sẽ chơi bóng, vẫn sẽ chiến đấu bằng tất cả sự nhiệt huyết của mình như những gì mà họ đã thể hiện. Chỉ cần thế thôi, họ đã là những anh hùng dân tộc trong lòng tất cả chúng ta rồi. Sau trận đấu này các cầu thủ sẽ có một cái tết và một mùa xuân ấm áp bên gia đình và người thân, và có lẽ trong trái tim những NHM cũng sẽ tràn đầy những niềm vui và ấm áp như thế, vì mùa xuân này đã mang lại cho họ một niềm tin, một niềm tin “hóa rồng” trong một tương lai không xa. Cảm ơn Việt Nam!
Quang Minh