Sau trận thua Tottenham 1-3 ở Champions League, Zidane không lưu lại sân Wembley quá lâu. Ông bước vào phòng họp báo, thừa nhận thất bại, rời khỏi đó và bước thẳng lên xe buýt mà không vào phòng thay quần áo. Có lẽ Zidane không biết nói gì với các học trò.
Cũng có thể vì từng là một cầu thủ, ông biết rõ các học trò không muốn bị làm phiền bởi những câu hỏi từ HLV sau một thất bại. Thế nên Zidane đành ngồi trên xe buýt một mình, chờ các học trò trở ra. Đấy cũng là lựa chọn của Zidane cách đây mấy ngày - ông một mình nhìn sân Estadi Montilivi qua cửa kính xe buýt, sau trận thua Girona.
|
Đã có lúc, Zidane tạo cảm giác việc cầm quân thật dễ dàng, như chơi trò Football Manager.
Nhìn Zidane làm việc trong hơn một năm qua, người hâm mộ có cảm giác chỉ cần ông ném các cầu thủ vào sân, tự họ sẽ tìm ra cách mang về ba điểm. Zidane chỉ cần 27 trận đấu là đã có chức vô địch Champions League đầu tiên trong sự nghiệp cầm quân. Ông bảo vệ danh hiệu cao quý ấy ở trận đấu thứ 87, trở thành HLV đầu tiên trong lịch sử làm được chiến công này.
Mọi thứ quá dễ dàng với Zidane, đến mức những người hâm mộ đã lo lắng không biết ông sẽ phản ứng thế nào với thất bại. Và bây giờ, những nỗi âu lo ấy đã hiển hiện, và kỳ trăng mật rất dài kia rốt cục cũng phải kết thúc.
Trận thứ 96 của Zidane là thất bại 0-1 trên sân nhà trước Real Betis, trận thứ 104 là thất bại 1-2 trên sân của Girona. Và trận thứ 105 là một cú cúi đầu toàn tập ở Wembley, trước Tottenham. Tờ Marca giật tiêu đề lên trang nhất: "Saltan todas las alarmas" (Tất cả chuông báo động đều đã vang lên).
Không một tờ báo nào trên thế giới lạm dụng từ "khủng hoảng" và "chuông báo động" như Marca. Chỉ cần một cú hụt chân, sẽ có ngay một chuyên đề dài mười trang, những bài phân tích lâm ly và những dự báo u ám.
Bây giờ, dù tuyên bố: "Chúng tôi không khủng hoảng", Zidane vẫn không ngăn được cảm giác những cơn giông đã ập đến trước cửa Real. Đạo diễn hình của trận đấu ở Wembley liên tục lấy hình Florentino Perez. Câu hỏi đặt ra từ những khuôn hình ấy: Nếu Perez đã dám đuổi hàng loạt HLV tài danh trước kia, tại sao ông ta không làm thế với chính Zidane?
|
Trong hai năm cầm quân đầu tiên trong sự nghiệp, Zidane đã mang về bảy danh hiệu, trong đó có hai chức vô địch Champions League. Chỉ cần hai năm, Zidane đạt được thành tựu mà biết bao HLV phải mơ ước và phấn đấu cả đời. Nhưng hai ông thầy cũ của Zidane - Carlo Ancelotti và Vicente del Bosque - là những tấm gương rõ ràng nhất cho thấy cách Real ứng xử với những HLV được công chúng yêu mến.
Perez không phải mẫu Chủ tịch thỏa hiệp, cũng không phải dạng để tình cảm che mờ lý trí. Perez có thể rất yêu quý cá nhân Zidane, nhưng nếu thành tích của đội bóng không tốt, Zidane phải nhường ghế cho một người khác. Perez cũng có thể rất ghét Zidane vì tính không nghe lời, nhưng thành tích của Real tốt thì vị trí của ông vẫn vững như bàn thạch. Việc làm nô lệ cho kết quả đã giữ cho Real luôn vĩ đại. Và Perez sẽ không bao giờ thay đổi điều đó.
Nhưng những kết quả đang chống lại Zidane. Mới năm tháng trước, Real cứ như đang ở một thế giới khác. Họ đè bẹp Juventus 4-1 trên sân Cardiff để trở thành đội bóng đầu tiên trong lịch sử bảo vệ thành công chức vô địch Champions League.
Đội hình ra sân trước Tottenham cũng gần y hệt đội hình ngày ấy. Bốn tiền vệ Toni Kroos, Casemiro, Luka Modric và Isco chuyền bóng vẫn mượt mà, nhưng tốc độ và sự sáng tạo trong tấn công của Real đã biến mất.
|
Zidane từ một người tôn sùng chủ nghĩa xê dịch bây giờ lại bỗng dưng bảo thủ. Đội hình đá chính với Tottenham cũng là đội hình đã thua Girona trước đó vài ngày. Không một ai phải trả giá cho thất bại, và Zidane bắt đầu tự trói bản thân vào "phương án A", trong khi ông từng bước lên đỉnh cao nhờ phương pháp... "không có phương án nào cả".
Khi Real bị dẫn bàn trong hiệp một, Zidane không thay thế gì trong giờ nghỉ. Và những bàn thua tiếp theo đã đến rất nhanh trong hiệp hai. Ghế dự bị của họ toàn những gương mặt trẻ: Marco Asensio, Borja Mayoral hay Dani Ceballos, những người chỉ đá bóng đỉnh cao được một vài mùa. Kinh nghiệm và động lực từ ghế dự bị từng giúp Real xoay chuyển cục diện những mùa trước, nhưng đã theo chân James Rodriguez, Alvaro Morata, Pepe rời bỏ Bernabeu rồi.
Vận may cũng không còn ở cạnh Zidane nữa. Ronaldo mất cả chục cú sút mới ghi được một bàn. Những bàn thua gần đây của họ, hoặc đối phương việt vị, hoặc bóng nửa chừng đổi hướng, hoặc họ phản lưới nhà. Đó là cách Real vẫn hạ đối phương những mùa trước đây. Vị thần may mắn vốn đỏng đảnh những mùa trước toàn đứng cạnh Zidane, mùa này đã chuyển sang làm bạn với HLV đối thủ.
|
Chấn thương cũng liên tục hành hạ Real. Keylor Navas, Dani Carvajal, Raphael Varane và Gareth Bale không thể đến Wembley. Mùa này, chưa lúc nào Real có nổi đội hình tối ưu. Nhưng ngay cả việc ấy cũng không thể trở thành cái cớ. Zidane thất bại vì ông không còn bị ai hoài nghi nữa.
Suốt cuộc đời, Zidane chiến đấu để chống lại những hoài nghi. Thời còn là cầu thủ, ông bị nghi là một người không đủ tài năng khi Pháp mạnh dạn gạt Eric Cantona để có chỗ cho ông lĩnh xướng hàng công. Ông bị nghi ngờ ở Juventus, tiếp tục bị nghi ngờ ở Real khi trở thành bản hợp đồng kỷ lục mọi thời đại. Rồi nghi ngờ lại bủa vây khi ông quyết định trở thành HLV.
Những nghi ngờ ấy không còn, khi Zidane được vinh danh HLV hay nhất trong lễ trao giải "The Best". Nhưng khi bất ngờ và vận may thuở ban đầu không còn ở bên cạnh nữa, Zidane bỗng thấy ông lạc lối. Những thất bại đã đến nhiều hơn, bão giông đã ở trước cửa, Perez dần sốt ruột, bây giờ thì Zidane mới thực sự nếm trải cảm giác của một nhà cầm quân thực sự.
Ông cần nhiều hơn những buổi tự vấn một mình trên xe buýt, để đưa ra những giải pháp, trước khi quá muộn.