Lẽ ra Thái Lan mới là đội bóng Đông Nam Á thuận lợi nhất tại Asian Cup 2019, chứ không phải là đội gây thất vọng nhất sau lượt trận đầu tiên. Họ rơi vào bảng đấu khá nhẹ, với Ấn Độ yếu hơn họ, với Bahrain không mạnh hơn họ, và UAE dù là đội chủ nhà, nhưng không ở tầm của Iran, Hàn Quốc, Nhật Bản, Australia hay Saudi Arabia, tức là không vượt tầm bóng đá Thái Lan quá xa.
Lịch thi đấu của Thái Lan cũng rất thuận lợi, họ lần lượt đối đầu với Ấn Độ trước tiên, tiếp đến là Bahrain và sau cùng là chủ nhà UAE. Thế nhưng, chính Thái Lan tự làm khó mình bằng thất bại không thể hiểu nổi với tỷ số 1-4 trước Ấn Độ.
Vì trận thua đấy mà chặng đường trước mắt của Thái Lan chông gai hơn. Đội bóng đất Chùa Vàng buộc phải thắng đội bóng Tây Á, thay vì chỉ cần hoà là có vé vào vòng 1/8, nếu thắng Ấn Độ trong trận đấu trước, thay vì thua.
Áp lực tâm lý dành cho đoàn quân của HLV tạm quyền Sirisak Yodyardthai vì thế sẽ lớn hơn. Muốn thắng, Thái Lan buộc phải chơi tấn công, trong khi họ đang thiếu phương án chống phản công hữu hiệu, đồng thời không có chiều sâu trong khâu phòng ngự.
Chưa hết, so với bóng đá Việt Nam, bóng đá Thái Lan ít có duyên với các nền bóng đá Tây Á, bởi Thái Lan thường chơi tấn công ăn miếng trả miếng trước các đội Tây Á, trong khi các đại diện đến từ phía Tây châu Á không ngán các đội chơi đôi công với họ.
Bahrain sau trận hoà 1-1 với chủ nhà UAE cũng cho thấy họ có những điểm mạnh đáng chú ý, đó là kỹ thuật cá nhân ở mức khá, cộng với sự sắc bén của các chân sút.
Nếu không có tình huống bị phạt đền gây nhiều tranh cãi ở trận khai mạc, Bahrain đã có 3 điểm trước UAE, làm vốn trước trận đấu này. Nhưng dù sao, họ vẫn còn nhiều hy vọng giành vé đi tiếp, nếu không thua Thái Lan và thắng Ấn Độ ở lượt trận chót vòng bảng.
Bahrain đủ sức chí ít là có 1 điểm trở lên trước đội bóng đất Chùa Vàng. Thậm chí, nếu Thái Lan sa đà vào các pha tấn công nhanh mà quên mất nhiệm vụ chống phản công, họ còn có thể trắng tay trước Bahrain.