Giờ đây Mourinho đã trở thành người khiêm tốn

Giờ đây Mourinho đã trở thành người khiêm tốn

30-11-2019 11:00
8 ngày, hai chiến thắng, biến mỗi buổi tập thành những cuộc tán gẫu thú vị, chọc ghẹo Dele Alli, cảm ơn cậu bé nhặt bóng của câu lạc bộ, công khai xin lỗi Eric Dier, có vẻ như Jose Mourinho đang hóa thân thành “Người hạnh phúc” ở thủ đô London.

HLV người Bồ Đào Nha đã có được những điều mình mong muốn sau gần một năm xa rời những trận đấu thật sự, ông không còn phải ngồi trong các chương trình bình luận để nói về đội bóng nào đó, hoặc phê phán các đồng nghiệp của mình. Nỗi nhớ sân cỏ, nhớ cảm giác được cầm sa bàn bước vào phòng họp chiến thuật, được đứng trên đường biên để nghiền ngẫm trận đấu cùng các cầu thủ đã được giải tỏa sau những chiến thắng trước West Ham và Olympiakos.

Jose Mourinho luôn là Jose Mourinho

“Tôi nhớ bóng đá, nhớ ngọn lửa luôn bùng cháy trong tim mình”, 4 tháng trước, người đàn ông từng chi phối cả thế giới bóng đá đã phát khóc vì không tìm được việc. May mắn duy nhất, và cũng là chỗ dựa còn lại, ông có những người bạn là các nhà báo, những người giúp mình truyền đi thông điệp, tôi đã sẵn sàng để trở lại với sân cỏ, ai đó hãy tới đây và nói chuyện với tôi đi.

Trông Mourinho lúc đó thật đáng thương, ông giống như gã si tình bị từ chối phũ phàng. Không một đội bóng nào muốn có kẻ gây chiến và mang tới những cuộc tranh cãi bất tận trong phòng thay đồ. Ở Madrid, chủ tịch Florentino Perez sử dụng HLV 56 tuổi này như một liệu pháp để vực dậy Zinedine Zidane, tên của Mourinho được nhắc đến mỗi ngày tại Bernabeu, nhưng thật trớ trêu, mọi thứ chỉ có vậy, không hơn không kém.

Người ta nói rằng, ông đã hết thời, đã bị tụt lại quá xa so với những đồng nghiệp trẻ tuổi hơn như Juergen Klopp hay Pep Guardiola, đã không chắc chắn về việc tiếp theo mình sẽ làm là gì, theo đuổi phong cách gây chiến với cả thế giới, khiêu khích các học trò, chỉ trích các đối thủ, lái những chiếc xe bus ra sân cỏ hay chấp nhận đánh đổi cá tính đã tạo ra một Jose Mourinho độc nhất vô nhị, để có được một công việc mơ ước nào đó tại những câu lạc bộ hàng đầu châu Âu?

Bình luận trên truyền hình, một công việc thời vụ, trở thành thứ kết nối chính giữa Jose Mourinho với thế giới, ít nhất thì ông đã không biến mất hoàn toàn khỏi tầm mắt và sự quan tâm của mọi người, nơi Người đặc biệt vẫn có thể chứng tỏ sự sắc sảo về chiến thuật với những nhận định có tính nhà nghề cao.

Mourinho đã thay đổi để trở thành một con người phù hợp với Tottenham lúc này, hay đấy chỉ là vẻ bề ngoài?

Và rõ ràng là nó không vô nghĩa hoặc mang tính giết thời gian như chiến lược gia người Bồ Đào Nha tưởng tượng. Nó đã mang ông trở lại vì Daniel Levy, hoặc bất kì một vị chủ tịch khôn ngoan nào cũng có thể nhận ra: Jose Mourinho vẫn là một cá tính lớn, một HLV tài ba, một kẻ chiến thắng vĩ đại.

Ông sẽ vẫn có thể tạo ra những điều kì diệu trên băng ghế chỉ đạo, sẽ mang tới nỗi sợ hãi cho các đối thủ, sẽ khiến các đội bóng trở nên cứng rắn, sẽ là sự cứu rỗi cho những người tuyệt vọng. Và một người trong cơn hấp hối của sự nghiệp thì luôn biết cách sống sót một cách tài tình. Như khi kêu gọi các học trò bình tĩnh dù để Olympiakos dẫn trước hai bàn và đánh bại đối thủ với 4 bàn thắng khác.

Cuộc sống của người khiêm tốn

“Hãy tin tôi và chúng ta sẽ là những nhà vô địch”, thông điệp đầu tiên Jose Mourinho nói với các ngôi sao của Tottenham đang lơ lửng trên mây sau sự ra đi bất ngờ của Mauricio Pochettino. Vâng, khi bị ngó đẹp trong gần một năm, việc đầu tiên bạn cần không gì khác là sự tin tưởng của những cầu thủ.

“Vẫn còn quá sớm để nói về những thay đổi, nhưng bạn có thể thấy một vài sự đổi thay mà ông ấy đã tạo ra với chúng tôi”, Lucas Moura nói trên Guardian, “Từng bước một, ông ấy đặt triết lý bóng đá của mình vào đội bóng, nói với chúng tôi về tất cả những gì khiến chúng tôi trở thành giỏi nhất, và những gì chúng tôi cần làm đó là tin tưởng và vui vẻ trên sân cỏ”.

Giờ đây Mourinho đã thực sự thay đổi

Đầu tiên là niềm tin, sau đó là sự vui vẻ, và cuối cùng, mới là bóng đá. Rất đơn giản, phải không, quá đơn giản với một người từng khiến cho bóng đá trở thành cuộc chiến, thành một gánh nặng về tinh thần không thể kham nổi, là những cuộc chiến bất tận từ phòng thay đồ, tới sân cỏ, qua phòng họp báo, trên truyền thông, đâu đâu cũng là những lời lẽ thậm tệ và độc địa từ Jose Mourinho.

Nhưng những ngày đó sẽ lùi lại ở phía sau. 8 ngày qua, Jose Mourinho bước vào sân tập với nụ cười thường trực trên môi, tếu táo trêu chọc các học trò, lịch lãm với các cộng sự và nhân viên của đội bóng, ôm nồng ấm một cậu bé nhặt bóng, và cảm thấy hối hận vì đã thay Eric Dier quá sớm.

Jose Mourinho đang tái sinh dưới hình hài “Mr Nice guy” nhờ Tottenham, có thể lắm, và phần còn lại, người ta hi vọng nó là mãi mãi, chứ không phải là sự giả dạng nào đó trong một cái chớp mắt ngắn ngủi.

Phùng Việt
Tin tức mới nhất