Hơn một thập kỷ đã qua kể từ ngày ấy, chu kỳ thành công của Mourinho dường như đang quay những vòng quay cuối cùng. Hay nói một cách dễ hiểu ông đang trên hành trình của “một người đặc biệt” đi tới hành trình của một người tầm thường.
Mourinho ra mắt Chelsea khi ông ở vị thế đang là HLV của đội ĐKVĐ Châu Âu, khi đưa Porto vô địch Champions League một năm trước đó.
Quãng thời gian ở Chelsea, ông đã đưa đội bóng này trở thành một thế lực mới ở giải Ngoại Hạng. Người ta nhớ đến ông bằng những hình ảnh kiêu căng, luôn coi mình là trung tâm của vũ trụ và dùng đòn tâm lý rất giỏi.
Những năm tháng huy hoàng...
6 năm sau ông sang Inter, chất đặc biệt ấy vẫn còn, khi ông đưa Nerazzurri lên đỉnh Serie A hai mùa bóng. Ngày ông ra đi, không những Inter mà cả nước Ý khóc vì ông. Họ hiểu rằng họ đã mất đi một con người đặc biệt thật sự, người đã đưa hình ảnh Serie A trở lại thời hoàng kim của nó sau nhiều năm bị cả thế giới quên lãng.
Xem thêm: Tin tức bóng đá Anh
Hình ảnh Marco Materazzi, một trung vệ thép đích thực trong cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng đứng chờ ông ở trước xe trong ngày ông đi, chỉ để ôm ông và nói lời tạm biệt đã lấy đi nước mắt không chỉ của mỗi tifosi Inter, mà những ai chứng kiến hình ảnh ấy đều phải rơi lệ vì nó quá xúc động.
Nhưng những năm tháng huy hoàng của ông dường như cũng đã ở lại với mảnh đất hình chiếc ủng này. Vì sang Real, Mourinho không có tầm ảnh hưởng lớn đến thế như khi ông còn ở Inter hay Chelsea trước đây.
Mặc dù các Madridista đã coi ông là nhân tố để lật đổ sự thống trị của Barca và Pep Guardiola, nhưng Mourinho chưa bao giờ khiến Real trở thành đối trọng thực sự của đội bóng xứ Catalunya.
Đừng để những trận Siêu Kinh Điển nghẹt thở thời Mourinho đánh lừa bạn. Nó “nghẹt thở” theo cách nói của nhiều người chỉ vì Mourinho chủ trương phá nát trận đấu, nói một cách dễ hiểu, HLV người Bồ chọn cách “đá người” thay vì đá bóng để hạn chế tầm hoạt động của các ngôi sao Barca.
Chỉ có Mourinho mới nghĩ ra kiểu chiến thuật đưa Pepe đá...tiền vệ trung tâm mà mục đích chỉ là để anh rảnh chân theo Messi như hình với bóng suốt cả trận đấu. Biệt danh “gã đồ tể” của Pepe có lẽ cũng xuất hiện sau trận đấu không thể nào quên đấy.
...Đang dần khép lại với Mourinho
Có lẽ cái tên Pep Guardiola đã được Chúa phái xuống trần thế để làm khắc tinh của HLV người Bồ Đào Nha. Ở Tây Ban Nha họ dẫn dắt hai CLB hàng đầu cửa xứ sở bò tót để đối đầu với nhau.
Xem thêm: Tin tức bóng đá Ngoại Hạng Anh mới nhất
Và khi Mourinho trở về Anh và phiêu bạt sang Man United, số phận đã sắp xếp Guardiola là “thuyền trưởng” của đội bóng nửa kia thành Manchester để một lần nữa cùng Mourinho tạo nên những trận thư hùng.
Duyên số, đúng là duyên số. Và lần này người đang tạm nắm lợi thế vẫn là HLV người Tây Ban Nha. Đầu mùa giải năm nay, M.U đã bám sát Man City và đã có thời điểm người ta nhận định rằng Premier League năm nay sẽ là cuộc đua song mã của hai đội bóng thành Manchester.
Nhưng M.U bắt đầu có những dấu hiệu hụt hơi trong mấy trận đấu gần đây, trong khi Man City vẫn giữ được sự độc tôn của mình khi họ vẫn bất bại sau 11 vòng đấu, để rồi giờ đây khoảng cách giữa hai đội là 8 điểm.
Người ta đã quá quen với thuật ngữ “lời nguyền mùa giải thứ 3” của Mourinho, tức là ở bất cứ đâu HLV người Bồ Đào Nha đều đánh mất mình trong mùa giải thứ 3 ông dẫn dắt một CLB. Từ Chelsea, Inter, Real rồi trở lại Chelsea, Mourinho chưa bao giờ qua được mùa giải thứ 3 một cách tốt đẹp.
Nhưng ở M.U có lẽ là giai đoạn đặc biệt của vị HLV 54 tuổi này. Ông đã có mùa giải đầu tiên với đội bóng chủ sân Old Trafford quá mỹ mãn. Chưa phải ở mức hoàn hảo nhưng nó cũng được xem là thành công khi Mou đem về sân Old Trafford 3 danh hiệu Europa League, Siêu Cúp Anh là League Cup.
Và đây mới chỉ là mùa giải thứ 2 của người đặc biệt ở Old Trafford thôi. Nhưng những bất ổn đang dần hiện ra trong cách quản lý của ông. M.U có chuỗi trận thành công đầu mùa chỉ vì đối thủ của họ quá yếu. Đến khi gặp Liverpool, đối thủ lớn đầu tiên của M.U trong top 6 thì đội chủ sân Old Trafford ngay lập tức bộc lộ những vấn đề.
Trận hòa mà như thua ấy đã khiến Mourinho cùng các học trò nhận rất nhiều chỉ trích. Đến khi gặp Tottenham, M.U đã có được một chiến thắng để tạm làm dư luận lắng xuống. Nhưng người ta đã quên mất rằng trận đấy Tottenham đã không có Harry Kane, mà Tottenham không có Kane xem như mất đến 50% sức mạnh.
Và đến trận thứ 3 mùa này họ gặp một trong những CLB thuộc top 6, Chelsea. Đáng lẽ ra M.U của Mourinho phải có được một chiến thắng trong trận này để chứng minh cho cả thế giới thấy rằng M.U đang trở lại, khi Chelsea cũng đang có những vấn đề riêng của họ chưa được giải quyết.
Nhưng trớ trêu thay không những không thắng được đối thủ để khẳng định sự trở lại, M.U của Mourinho còn để thua muối mặt với bàn thắng duy nhất của Morata. Đây không phải là một trận thua do chủ quan của HLV người Bồ, chắc chắn là thế.
Mourinho hiểu rõ Chelsea nguy hiểm thế nào, ông cũng biết Conte là một HLV tài ba ra sao. Mou rất muốn thắng nhưng M.U của ông không mạnh như ông tưởng, khi Lukaku chỉ là Lukaku và không bao giờ anh có thể trở thành Drogba mới của M.U. Rashford thì cần thời gian để trưởng thành còn Martial phải tìm được một cơ hội ra sân cho mình.
Ai cũng có những chu kỳ thành công nhất định, và không ai có thể ở mãi trên vinh quang. Và có lẽ thế giới bóng đá chỉ có một mình Sir Alex Ferguson và không có thêm một ai ngoại lệ nữa kể cả là Mourinho hay Pep Guardiola.
Nhưng điều đáng nói là Mourinho đã đánh mất đi sự đặc biệt của mình, khi ông đang ở trong những năm cuối của sự vinh quang (có lẽ là như vậy). Sự tự tin và thoải mái trêu đùa các đối thủ không còn nữa, những phát biểu gây sốc cũng không, những đòn tâm lý ông đưa ra thì ngày càng yếu ớt.
Mourinho đã không còn là người đặc biệt và bất khả chiến bại nữa rồi!...
Quang Minh