Thành công là… “liều thuốc độc”
Khi bạn đều đặn cho đứa trẻ kẹo, rồi đến một ngày không cho chúng nữa, chúng sẽ nhớ về ngày ấy và oán trách bạn. Thành công cũng như vậy. Khi gặt hái được thành công (sau những năm tháng thất bại), bạn sẽ được tôn vinh như người hùng. Nhưng khi thành công trở nên “thừa thãi”, nó sẽ trở thành “liều thuốc độc”. Bởi khi ấy, người ta luôn mong đợi và kỳ vọng nhiều hơn thế. Điều đó sẽ biến thành áp lực.
Với một người đã quá quen với đỉnh vinh quang, Zidane có lẽ hiểu quá rõ điều đó. Thậm chí, HLV Capello tin rằng nếu không thể giúp Real Madrid vô địch Champions League mùa này, Zidane sẽ bị đẩy ra đường không thương tiếc, như kẻ thất bại.
Trong guồng quay của bóng đá hiện đại, thành công luôn là thước đo, đặc biệt là ở những CLB khổng lồ như Real Madrid hay Barcelona. Không phải ai cũng dễ dàng “nuốt trôi” thất bại sau những năm tháng thành công.
Hơn một lần trong mùa giải trước, Zidane trăn trở về những điều như vậy. Sau trận thua Leganes ở cúp nhà Vua mùa này, Zizou thừa nhận: “Đó là khoảnh khắc khó khăn nhất của tôi. Tôi đã không thể nói ra lời nào”. Chưa hết, bản thân ông cũng thừa nhận rằng ưu tiên vô địch La Liga mùa này nhưng… thất bại.
Những trăn trở như vậy, người ta cũng thấy ở Pep Guardiola hay Luis Enrique. Sau khi rời Barcelona, Pep Guardiola thừa nhận rằng ông muốn nghỉ ngơi vì áp lực quá lớn. “Dấu vết” của áp lực đã in hằn trên mái tóc của họ. Trước khi tới Barcelona, Pep Guardiola hay Luis Enrique không có một sợi tóc bạc. Nhưng tất cả đã thay đổi chỉ sau vài năm.
Alfonso Perez, người đã từng chơi cho cả Barcelona lẫn Real Madrid, thừa nhận: “Khi chơi cho những CLB như vậy, bạn không bao giờ được phép dừng lại. Luôn có áp lực rất lớn mà bạn phải vượt qua. Chúng tôi luôn sống trong kỳ thi vậy, với 24 giờ mỗi ngày”.
Người ta chỉ thấy được những hào nhoáng từ thành công của Zidane, mà quên đi áp lực ghê gớm như vậy. Zidane luôn phải chiến đấu từng ngày để “vượt lên chính mình”. Nhưng chẳng ai đảm bảo thành công sẽ mãi song hành.
Thực tế, Real Madrid đã có dấu hiệu xuống dốc ở mùa giải này. Còn nhớ, ở giai đoạn 1, Los Blancos đã thi đấu không thể tệ hơn. Lần đầu tiên trong thế kỷ 21, người ta mới thấy họ thua nhiều trên sân nhà tới vậy (12 trận). Hơn nữa, chu kỳ thành công (ước tính 5 năm) cũng đi tới cuối với Real Madrid. Bộ khung đội hình Real Madrid vẫn là những người từng theo Ancelotti cách đây 4,5 năm.
Zidane hiểu được những điều đó. Và khi áp lực ngày càng lớn, ông đã chọn cách ra đi trong tâm thế của người hùng. Trong cuộc sống, không dễ dàng để buông bỏ, nhưng khi buông bỏ trên thành công, đó sẽ là cái kết trọn vẹn nhất. Sir Alex Ferguson cũng chọn cách ra đi theo như vậy.
Zidane mãi là “thiên tử” ở Real Madrid
Zidane được cho là mang “chân mệnh thiên tử”, tức là dù làm cách nào hay cách khác, ông vẫn sẽ thành công. Nhưng ai cũng hiểu, đó là sự ca tụng khi ông còn ở trên đỉnh cao. Ngược lại, nếu thất bại, ông sẽ đối diện với nhiều sự chỉ trích (ở giai đoạn lượt đi, Zidane đã bị chỉ trích khá nhiều”.
Thế nhưng, Zidane đã khôn ngoan để lường trước thực tế phũ phàng ấy. Ông ra đi khi vẫn là “thiên tử” của Real Madrid. Sau này, khi nhắc tới Zizou, người ta vẫn sẽ nhớ tới ông như “thiên tử”, với hàng tá danh hiệu và kỷ lục chinh phục.
Zidane ra đi, để lại di sản quá lớn ở Real Madrid. Chỉ trong vòng 2,5 năm tại Bernabeu, ông đã làm được điều mà nhiều HLV phấn đấu cả đời cũng chẳng giành được. Đặc biệt, ông là HLV đầu tiên trong lịch sử giành 3 chức vô địch Champions League liên tiếp.
Nhưng trên tất cả, Zidane đã nhận được sự tôn trọng của tất cả. Hiếm có HLV nào của Real Madrid bước ra khỏi phòng họp báo (khi thông báo quyết định ra đi), nhận được tràng pháo tay như Zidane. Trong cả câu chuyện sau này, những người Real Madrid sẽ nhớ mãi Zidane như HLV không bao giờ thất bại. Ông sẽ trở thành hình mẫu để so sánh với những HLV sau này của CLB.
Xem ra, Zidane đã đi nước cờ thông minh. Sự giải thoát đôi khi là “món quà” để tránh khỏi áp lực và đồng thời giữ được hình ảnh không bị hoen ố. Chẳng rõ chặng đường sau này của Zidane có ra sao nhưng ở Real Madrid, ông mãi luôn là người hùng.
Sau khi rời khỏi phòng họp báo, Zidane đã có thể “ngủ ngon” và nghĩ về chặng đường tiếp theo trong sự nghiệp.