Mỗi tuần một câu chuyện: Đâu rồi, “Cỗ Xe Tăng” của ngày xưa?

Mỗi tuần một câu chuyện: Đâu rồi, “Cỗ Xe Tăng” của ngày xưa?

18-06-2018 17:00
“Bạn có lẽ nào không nghe thấy tiếng tôi la hét?/ Những tiếng hét mà bạn không bao giờ có thể nghe thấy/ Bởi vì bạn thiếu đi những ý chí và ước nguyện/ Với sự tham lam vô vàn...

Đó là những ca từ trong bài hát Never Enough của nữ ca sĩ Epica. Tối qua hàng vạn CĐV Đức cũng la hét như thế, nhưng các học trò của ông Joachim Low dường như không nghe thấu những điều đó. Họ điên loạn tấn công sau khi bất ngờ bị Lozano chọc thủng lưới ở phút 35.

Đâu rồi “cỗ xe tăng” của ngày xưa?...

Nhưng Đức càng vùng vẫy thì các khán giả của họ càng thấy nhói đau nơi con tim. Đấy không phải là hình ảnh tuyển Đức quen thuộc mà họ biết. Đấy càng không phải là hình ảnh của “cỗ xe tăng” trước thập niên 90 của thế kỷ 20. Thật ra từ lâu, sự lì lợm của người Đức đã không còn, chính xác là kể từ khi Jurgen Klinsmann lên nắm quyền tuyển Đức vào năm 2004.

Xem thêm: Bản tin thể thao 24h

Đức đã không còn giữ được lối đá lầm lì nhưng vô cùng hiệu quả của ngày xưa

Người Đức đã có cuộc cách mạng thực sự, từ con người cho tới lối chơi. Lối chơi chậm rãi bị gạt bỏ, và thay vào đó là một chiến thuật tấn công tổng lực, giống như kiểu của những người Hà Lan bay. Sự thay đổi cả về bản sắc ấy đã mang đến những thành công nhất định, và đỉnh điểm của nó là chiếc cúp vô địch thế giới 4 năm về trước.

Chúng ta không thể phủ nhận những công sức của Klinsmann, và bây giờ là Joachim Low đã mang đến những thành công mỹ mãn cho người Đức. Nhưng như đã nói, sự thành công ấy phải đánh đổi quá nhiều thứ, bản sắc của người Đức đã không còn, hình ảnh của một cỗ xe tăng lầm lũi tiến về phía trước, mặc kệ điều gì đang xảy ra cũng đã mất.

Trước thập niên 90 của thế kỷ trước, người Đức bị dẫn bàn trước và lội ngược dòng là chuyện như cơm bữa.. Đức của những năm tháng ấy là vậy, cứ lầm lũi đá, bất chấp mọi thứ xung quanh. Cụm từ “Tinh thần Đức” được ra đời là bởi vậy. Đức ngày ấy có lối đá đơn giản đến cùng cực, nhưng cũng hiệu quả đến cùng cực.

Nhưng bây giờ khi Đức bị dẫn trước, việc họ có thể lật ngược được thế cờ hay không lại là một dấu hỏi vô cùng lớn với NHM. Sau đỉnh quang là sự thoái trào. Lẽ đời là vậy. Còn quá sớm để chúng ta nói đến sự thoái trào của người Đức sau chức vô địch World Cup 2014, nhưng với những nỗi đau hôm qua mà tuyển Đức đã mang đến cho NHM, một lời xin lỗi không bao giờ là đủ.

Những giọt nước mắt đã rơi trên những chiếc áo trắng ở SVĐ Luzhniki. Đâu đó cũng đã xuất hiện những tiếng gào khóc, tiếng khóc của sự hoang mang và vô định. Dưới sân, các học trò của ông Joachim Low cũng điên dại tấn công hòng tìm kiếm ít nhất là một bàn thắng gỡ hòa.

Nhưng rốt cuộc phép nhiệm màu đã không tới. Tinh thần Đức đã không được tái hiện, chỉ còn lại những thất vọng và hoài niệm bao vây lấy những người hoài cổ ngồi lặng im trên khán đài...

Có rất nhiều câu hỏi dành cho Joachim Low. Vì sao Julian Brandt lại có thể lấy được vị trí của Leroy Sane, tiền vệ hay bậc nhất ở Premier League trong mùa giải qua? Tại sao vị trí của Joshua Kimmich liên tục bị các cầu thủ Mexico khoét vào, mà lần nào anh cũng đều... không có mặt ở vị trí của mình, mà Joachim Low không hề có một lời nhắc nhở hay thay đổi gì?

Khi bàn thắng của Lozano được thực hiện, đấy là lần thứ 4 các cầu thủ Mexico khoét vào vị trí của Kimmich khi anh lên tham gia tấn công nhưng không thể bảo đảm cho sự an toàn của đội nhà. Boateng là người thường xuyên phải dạt sang cánh phải để hỗ trợ cho hậu vệ 23 tuổi, nhưng trong tình huống 2 đánh 2 ấy, Boateng bất lực và không thể làm được gì.

... Nhưng mọi thứ vẫn còn ở phía trước

Joachim Low phải là người đầu tiên nhận trách nhiệm về mình, vì với năng lực của ông, ông không thể không hiểu để một hậu vệ lên đá quá cao như thế là điều vô cùng nguy hiểm, nhất là đối với một đội bóng như Mexico. Nói cách khác chính HLV người Đức đã chỉ đạo Kimmich đá như thế, và sự chủ quan để giết chết ông cũng như các học trò của mình.

Xem thêm: Link Sopcast xem bóng đá

Tuyển Đức sẽ trở lại mạnh mẽ trong trận đấu với Thụy Điển sắp tới?

Với một đội từng cầm hòa xứ Wales, Bỉ và thắng Balan trong các trận giao hữu, rõ ràng không phải là một đối thủ bình thường. Và Joachim Low đã phải trả giá cho việc đánh giá không đúng thực lực của đối thủ.

Thua trận đầu ra quân không phải là điều gì đó quá kinh khủng với người Đức, nhưng nếu vẫn tiếp tục sử dụng Kimmich trong trận tiếp theo với Thụy Điển, rất có thể ngày tận thế sẽ đến với Die Mannschaft.

Thụy Điển cũng có lối chơi phòng ngự phản công vô cùng khó chịu như của Mexico. Chính họ là người đã gieo sầu lên Italy và biến giấc mơ được dự World Cup lần cuối cùng của huyền thoại Buffon mãi chỉ là một giấc mơ. Với một đội bóng như vậy, người ta hoàn toàn có thể quan ngại cho Joachim Low cùng các học trò.

Rudiger phải là người đá thay Kimmich ở hành lang cánh phải, dù cho anh là một trung vệ. Marco Reus nên đá chính thay cho Draxler, “Thần đồng” Goretzka nên được trao cho cơ hội ở hiệp 2. Joachim  Low làm ơn hãy làm như vậy, vì danh dự của người Đức không thể bị chà đạp...

Quang Minh

Lê Minh
Tin tức mới nhất