Trao đổi với phóng viên để phản ứng về cuốn tự truyện “Phút 89” của Lê Công Vinh, Lê Tấn Tài nhấn mạnh: “Chuyện tôi nói từ nay về sau sẽ không nhìn mặt, không chào hỏi Lê Công Vinh là có thật. Nếu cậu ta đã thiếu tôn trọng tôi khi viết về tôi như vậy thì việc gì tôi phải tôn trọng cậu ta”.
“Tôi luôn nghĩ tôi với Công Vinh trước giờ vẫn bình thường, cả trong lẫn ngoài sân cỏ, nhưng giờ thì thôi rồi. Đâu phải chuyện gì cũng kể ra, nhất là khi kể không đúng về người khác như vậy” – Lê Tấn Tài nói thêm.
Trước đó, trong cuốn tự truyện mang tên “Phút 89” đang gây nhiều tranh cãi trong giới bóng đá, Lê Công Vinh có viết: “Trước AFF Cup 2014, ông Miura đã nhìn ra vấn đề: Những trận ông xếp tôi đá cùng với Văn Quyết và Tấn Tài, hai cầu thủ này gần như không bao giờ chuyền bóng cho tôi. Quyết còn thỉnh thoảng, Tài thì tuyệt đối không”.
“Việc Tài không bao giờ chuyền bóng cho tôi ở nội bộ Bình Dương ai cũng biết. Tôi chỉ không ngờ là khi lên đến đội tuyển quốc gia, Tấn Tài vẫn không thể gác bỏ được hiềm khích dành cho tôi để cùng hướng về mục tiêu chung. Tôi xem đấy là một thất bại của tập thể mà tôi là một phần của nó” – Công Vinh viết thêm trong cuốn tự truyện vừa nêu.
Lê Tấn Tài khẳng định phong cách chơi bóng của mình trước giờ không có chuyện thích người này, không thích người kia trên sân. Anh tôn trọng mọi đồng đội: “Ra sân tôi luôn suy nghĩ, tiền đạo hay đồng đội nào thuận tiện hay thoáng nhất tôi sẽ chuyền cho người đó. Từ ngày tôi đá bóng cho đến khi Công Vinh giải nghệ, tôi chuyền rất nhiều đường bóng cho Công Vinh ghi bàn”.
“Những lúc tôi kiến tạo cho Công Vinh ghi bàn nhiều thì cậu ta không nhắc đến trong cuốn tự truyện. Ngược lại những lúc tôi không chuyền bóng thì cậu ấy lại viết làm gì” – Tấn Tài nói thêm.
Lê Tấn Tài và Lê Công Vinh có khoảng thời gian dài chơi bóng với nhau trong màu áo CLB B.Bình Dương và đội tuyển quốc gia. Họ đều là những cầu thủ góp công rất quan trọng để đội tuyển Việt Nam vô địch AFF Cup 2008.
Đúng 10 năm trước, Tấn Tài và nhiều người vẫn nhớ như in trận chung kết mang tính bước ngoặt ở lượt đi tại Bangkok (Thái Lan), giúp đội tuyển Việt Nam vượt qua đội bóng đất Chùa Vàng để vô địch Đông Nam Á.
Trong trận chung kết lượt đi vừa nêu, ở tình huống đội tuyển Việt Nam ghi bàn thắng thứ 2, Lê Tấn Tài đã có pha tranh quả cảm khi lao vào giữa 2 trung vệ cao trên 1m80 của đội tuyển Thái Lan (Tấn Tài chỉ cao trên 1m60), đoạt được bóng cho Việt Thắng, rồi Việt Thắng sau đó chuyền cho Công Vinh đá vào lưới trống, ghi bàn. Đấy cũng là bàn đầu tiên của Lê Công Vinh tại AFF Cup năm đó, sau cả vòng bảng chìm trong thất vọng.
Tấn Tài bồi hồi: “Nếu không có bàn thắng đấy xuất phát từ tôi, từ pha tranh bóng đến quên thân của tôi, sự nghiệp của Lê Công Vinh đã rẽ theo một hướng khác, có khi đi đứt rồi chứ nào được như bây giờ”.
Tấn Tài tiếc rằng có những kỷ niệm đẹp thì Công Vinh không nhắc về đồng đội, nhưng lại nói nhiều điều không nên nói. Tấn Tài cũng tin rằng không chỉ mình anh, mà sẽ còn nhiều đồng nghiệp khác phản ứng cuốn tự truyện của Công Vinh.