Ngoài hai trận thua Thái Lan với tổng tỷ số 0-4 ở vòng loại World Cup 2018 thì ở sân chơi khu vực (SEA Games hay AFF Cup), chúng ta cũng không có được thành tích tốt trước đội tuyển xứ chùa vàng.
Công Phượng, Duy Mạnh có mặt ở hai trận thua đó và liệu lần này, họ có phục hận thành công?
Lần đầu tiên bóng đá Việt Nam đụng độ Thái Lan là ở SEA Games 1995, chúng ta đã thua đối thủ này 1-3 ở vòng bảng nhưng đã liên tiếp hạ Indonesia, Malaysia để tiến vào bán kết.
Sau đó, đội tuyển Việt Nam đã xuất sắc hạ Myanmar 2-1 ở bán kết rồi thua người Thái 0-4 ở chung kết. Dù hai thất bại dưới tay Thái 1-7 sau hai trận, nhưng đó là SEA Games đáng nhớ với bóng đá Việt Nam trong lần trở lại đấu trường khu vực.
Đến AFF Cup 1996 (còn được gọi là Tiger Cup), chúng ta thực lực yếu hơn đã thua Thái Lan 0-2 ở bán kết, nhưng hai bàn thắng của Hồng Sơn, Hoàng Bửu cũng rất đáng nhớ.
Ở SEA Games 1997, Việt Nam cũng xuất sắc vào đến bán kết nhưng chúng ta lại thua Thái Lan 1-2 trong một trận cầu cân tài cân sức.
Năm 1998 đánh đấu bước ngoặt ở cuộc đối đầu Việt Nam-Thái Lan, khi đoàn quân HLV Riedl thắng đối thủ 3-0 ở trận bán kết trên sân Hàng Đẫy.
Nhưng đó là giải đấu mà Thái Lan vắng quá nhiều trụ cột, lại bị tâm lý do bê bối bán độ trận đấu với Indonesia ở vòng bảng. Đáng tiếc là ở trận chung kết, Việt Nam không thể vô địch do thua Singapore 0-1.
Ở SEA Games 1999 tại Brunei, Việt Nam sở hữu hàng thủ thép và đã hòa Thái Lan 0-0 ở vòng bảng. Nhưng đến chung kết, chúng ta đã thua người Thái 0-2 và ngậm ngùi giành tấm HCB.
Đến Tiger Cup 2002, Việt Nam đang trong giai đoạn chuyển hóa lực lượng đã chấp nhận thất bại 0-4 trước Thái Lan hùng mạnh ở trận bán kết.
Đến SEA Games 2003 tại Việt Nam, kỳ SEA Games đầu tiên cho các cầu thủ dưới 23 tuổi, đoàn quân HLV Riedl sở hữu đội hình mạnh với Văn Quyến, Huy Hoàng, Minh Phương, Quốc Vượng.
Chúng ta hòa Thái 1-1 trên thế thắng ở vòng bảng, nhưng đáng tiếc U23 Việt Nam đã mất HCV khi thua Thái Lan 1-2 ở trận chung kết trên sân Mỹ Đình.
SEA Games 2005 trên đất Philippines, Việt Nam và Thái Lan đứng đầu hai bảng rồi đụng độ nhau ở trận chung kết. Đoàn quân HLV Riedl chơi với áp lực tâm lý nặng nề và thua 0-3 đầy cay đắng. Đây là kỳ SEA Games đáng quên với bóng đá Việt Nam khi hàng loạt cầu thủ dính bê bối bán độ.
Đến AFF Cup 2006, Việt Nam lại đụng Thái Lan ở bán kết và chúng ta thua 0-2, hòa 1-1 sau hai trận rồi ngậm ngùi bị loại. Hai năm sau tại AFF Cup 2008 khi vòng bảng được tổ chức tại Thái Lan, đoàn quân HLV Calisto đã nhập cuộc không tốt và thua tâm phục 0-2 ở vòng bảng tại Phuket.
Nhưng chúng ta càng chơi càng xuất thần và lọt vào chung kết gặp Thái Lan. Tại Rajamangala ở chung kết lượt đi, Việt Nam đã thắng 2-1 nhờ các bàn thắng của Vũ Phong, Công Vinh. Trở về Mỹ Đình, chúng ta đã xuất sắc hòa 1-1 để lên ngôi vô địch Đông Nam Á lần đầu tiên trong lịch sử.
Đến SEA Games 2009 tại Lào, U23 Việt Nam hòa Thái Lan 0-0 ở vòng bảng sau trận cầu căng thẳng. Mãi đến AFF Cup 2012, chúng ta sau trận thua Philippines đã mất hết tinh thần và thua tan nát Thái Lan 1-3 ở trận cuối, rồi đoàn quân HLV Phan Thanh Hùng ngậm ngùi rời cuộc chơi ở vòng bảng.
Ở SEA Games 2015 trên đất Singapore, U23 Việt Nam thua Thái Lan 1-3 ở vòng bảng. Nhưng đây cũng là trận đấu không mang nhiều ý nghĩa khi cả hai đội đã giành vé đi tiếp và HLV Miura tung ra sân đội hình dự bị.
Điểm lại lịch sử đối đầu giữa hai nền bóng đá Việt Nam-Thái Lan ở SEA Games lẫn AFF Cup, chúng ta mới chỉ thắng được 2 trận, 5 hòa và thua 12.
Điều đáng nói là hai lần chúng ta thắng Thái Lan là ở sân chơi AFF Cup chứ không phải là SEA Games và liệu chiều mai, thầy trò HLV Hữu Thắng sẽ viết lại lịch sử trong giải đấu mà Thái Lan không hề vượt trội so với các đối thủ trong khu vực.