Hôm qua là một trận đấu đáng khen với U23 của chúng ta. Chỉ có điều nếu như muốn lột xác thật sự thì có lẽ thầy trò HLV Park Hang Seo không cần những lời khen an ủi ấy.
Nếu muốn trở thành một đội bóng manh thật sự, chúng ta cần phải có những tham vọng hơn nữa. Trong bóng đá thua thì vẫn là thua. Bạn có để lại một lối chơi hay, ấn tượng như thế nào thì nó cũng chẳng để làm gì, ngoài những lời khen ngợi. Bóng đá thời nay ngoài chất lượng, cũng cần phải có hiệu quả. Đấy là điều tiên quyết đầu tiên để đánh giá một đội bóng mạnh hay yếu.
Chúng ta cần phải có những tham vọng để thay đổi
Chúng ta có thể làm tố hơn hôm qua không? Câu trả lời chắc chắn là Có. Nếu như Đình Trọng không mắc lỗi vị trí trong bàn gỡ hòa của đội bạn. Ở bàn thứ hai thủ môn Tiến Dũng cũng ra vào không hợp lý để Lee Keun Ho đánh đầu tung lưới ấn định tỉ số 2-1 cho U23 Hàn Quốc.
Xem thêm: Tin thể thao 24h
Vẫn biết rằng với một chữ “Nếu” chúng ta có thể nhét vừa cả Paris vào một cái chai, nhưng chúng ta phải ngồi lại với nhau để mổ xẻ những vấn đề, rút ra những kinh nghiệm với mong muốn đội tuyển của chúng ta ngày càng tốt hơn lên. Đầu tiên phải thừa nhận với nhau rằng U23 Hàn Quốc hôm qua chơi không tốt.
Họ dường như không phải là đội bóng đương kim Á Quân của giải như chúng ta vẫn biết. Lối đá của thầy trò HLV Kim Bong Gil khá đơn giản, chỉ là những pha xuống biên rồi tạt cánh đánh đầu, thậm chí trong những tình huống cố định họ cũng dùng những quả treo bóng chứ không phải sút thẳng trực tiếp.
Bàn thắng thứ 2 của U23 Hàn Quốc là một ví dụ điển hình như thế. Không rõ vì phải thi đấu với thời tiết 0 độ C nên họ không thể chơi hết khả năng của mình, hay do không muốn bị “lộ bài” quá sớm mà U23 Hàn Quốc chơi cầm chừng với tuyển của chúng ta, nhưng dù thế nào đi nữa chúng ta không thể có được ít nhất 1 điểm trong trận đấu đêm qua là một điều vô cùng đáng tiếc.
HLV Park Hang Seo đã thành công khi khơi dậy sự tự tin của các cầu thủ U23 Việt Nam, nhưng chỉ thành công một nửa. Khi U23 Hàn Quốc có được bàn gỡ, chúng ta không còn thấy những pha xử lý bóng thanh thoát của Công Phượng hay Quang Hải nữa, thay vào đó là nhiều những tình huống khá căng cứng.
Thêm một vấn đề nữa, mà có lẽ đây là vấn đề quan trọng nhất khiến chúng ta không thể tạo ra bất ngờ và có điểm hôm qua, đấy chính là HLV Park hang Seo không dám bố trí một thế trận phòng ngự phản công ngay trước U23 Hàn Quốc. Điều đáng khen là Park Hang Seo biết rõ đối thủ là ai, lựa chọn một lối chơi biết mình, biết người.
Đương nhiên chúng ta phải phòng ngự trước U23 Hàn Quốc, và chúng ta đã làm rất tốt khâu này. Nhưng những pha phản công nhanh khi có bóng thì tuyệt nhiên chúng ta không có. Mà nếu như chỉ chăm chăm phòng ngự mà không tạo ra những đòn đánh mang tính sát thương cao, thì tất nhiên việc chúng ta bị thủng lưới chỉ là vấn đề thời gian.
Bàn thắng của Quang Hải đấy là bàn thắng của tình huống mang tính tự phát, chứ không phải thành quả của một lối chơi chuyển từ hệ thống phòng ngự sang thế trận phản công có chủ đích.
Nhìn sang bóng đá thế giới một chút để so sánh chúng ta sẽ thấy. Mourinho được biết đến là một bậc thầy của hệ thống phòng thủ, nhưng cách phòng thủ của HLV người Bồ Đào Nha có ẩn chứa sự tấn công trong đấy, ẩn chứa những sự nguy hiểm trong đấy, mà chúng ta vẫn hay gọi đấy là thế trận phòng ngự phản công.
Trong đội hình của Mourinho, ông luôn luôn phải có một cầu thủ to khỏe, có khả năng càn lướt tốt và không bao giờ lùi quá sâu về phần sân nhà để tham gia phòng ngự. Ở Chelsea ông có Drogba, ở Inter là Ibra, Real thì ông có Benzema, Ronaldo. Tất cả họ đều là những mẫu cầu thủ có khả năng chơi phản công rất tốt.
Park Hang Seo cùng các học trò cần phải biết cách chơi tấn công trước những đội bóng lớn
Nếu như HLV Park Hang Seo mạnh dạn chỉ đạo các cầu thủ của chúng ta chuyển từ thế trận phòng ngự sang phản công nhanh mỗi khi có bóng, thì có lẽ U23 Hàn Quốc sẽ gặp rất nhiều khó khăn trong hôm qua, và họ không thể ung dung như thế trong hầu hết hiệp 2 của trận đấu được.
Xem thêm: Lịch thi đấu bóng đá anh hôm nay
Đức Chinh là một mẫu cầu thủ rất thích hợp để HLV Park Hang Seo bố trí một đội hình như vậy cho chúng ta. Yêu cầu Đức Chinh không lùi sâu quá so với vòng tròn giữa sân, rồi lợi dụng khả năng tốc độ của Công Phượng hay Quang Hải, cùng sự phất bóng tinh tế của Xuân Trường, Park Hang Seo hoàn toàn có thể tạo ra những miếng đánh vỗ mặt U23 Hàn Quốc.
Nhưng rất tiếc vị thuyền trưởng của chúng ta lại quá cầu toàn. Thêm nữa bản lĩnh của các cầu thủ của chúng ta cũng chưa thật vững vàng để có thể chơi như thế trước một đối thủ rất mạnh. Để chơi được như thế trước một đối thủ thuộc đẳng cấp châu lục, chúng ta cần phải cần rất nhiều thời gian nữa. Chúng ta không thể đạt được đẳng cấp ấy với chỉ 1, 2 năm.
Nhưng nếu như có một kế hoạch dài hạn, cùng một sự quyết tâm, cũng như có sự thay đổi trong cách làm bóng đá của chúng ta thì chắc chắn bóng đá Việt sẽ có một bước tiến rất dài. Đừng lấy người Thái ra làm thước đo cho mỗi giải đấu của chúng ta tham dự nữa, hãy bước đi trên con đường riêng của mình, một ngày nào đó bóng đá Việt sẽ tạo được ra một tiếng vang lớn trên thế giới. Tham dự một kỳ World Cup chẳng hạn. Tại sao không?
Cuối cùng chúng ta cần phải cảm ơn Park hang Seo, ông là người rất đáng để chúng ta kỳ vọng!
Quang Minh