Hai trận gặp UAE và Jordan dù chơi với 1 hay 2 tiền đạo thực thụ ngay từ đầu thì Việt Nam vẫn hầu như không tạo được áp lực thực sự lên khung thành đối thủ. Hầu như các cầu thủ không có cơ hội dứt điểm trong phần lớn thời gian.
Trận nào cũng phải khoảng 10 phút cuối chúng ta mới chơi “bốc” lên. Gọi là chơi nhanh và gây áp lực nhiều hơn so với quãng thời gian trước đó thôi chứ áp lực đấy vẫn chỉ là sức ép trong thời gian quá ngắn và nó cũng chưa đủ mạnh để tạo ra khác biệt. Trước Triều Tiên, Việt Nam không thể chơi như vậy.
Thậm chí, ngay cả khi chúng ta được đối thủ “tặng quà” và có bàn thắng dẫn trước từ sớm mà đá kiểu như trước UAE và Jordan, Việt Nam vẫn có nguy cơ bị loại. Trong khi chờ đợi kết quả trận UAE – Jordan ủng hộ mình thì các học trò ông Park Hang Seo phải tự tìm cách cứu lấy mình trước.
Họ có thể làm việc đó bằng cách nào? Dù biết là mạo hiểm nhưng không còn cách nào khác chúng ta phải đẩy mạnh tấn công nếu không phải là ngay từ đầu hiệp 1 thì cũng không thể là chỉ trong 10 phút cuối hiệp 2. Quá trình pressing này phải diễn ra sớm hơn, kéo dài hơn và có sự tham gia của nhiều cầu thủ hơn. Muốn thế, đòi hỏi các cầu thủ phải dâng cao nhiều hơn nữa.
Tất nhiên, như thế Triều Tiên có cơ hội phản công nếu đoạt lại bóng và chúng ta có nguy cơ thủng lưới. Nhưng như đã nói, lúc này Việt Nam buộc phải thắng và phải ghi ít nhất 2 bàn nên chỉ đá cầm chừng, rình rập, chờ Triều Tiên mắc sai lầm rõ ràng không phải lựa chọn tốt.
Mạo hiểm nhưng ông Park buộc phải chấp nhận vì nếu mạo hiểm thì chúng ta còn hi vọng chiến thắng và đi tiếp còn không mạo hiểm thì có lẽ chúng ta chắc chắn bị loại sớm.
Giả sử, với lối chơi tấn công có kiểm soát hoặc phòng ngự phản công, Việt Nam hòa Triều Tiên thì dù có bất bại ở vòng bảng U23 Châu Á 2020 chúng ta cũng bị loại và không thể coi đó là thành công. Vấn đề không chỉ là kết quả mà là cách đội bóng bị loại (nếu điều đó xảy ra).
Thế nên, nói đi nói lại, trận này là trận cuối và chúng ta phải chơi “cạn vốn”. Nếu với Triều Tiên chúng ta cũng đá thận trọng, cầm chừng rồi chỉ rình rình chơi “du kích” hoặc chỉ bùng lên trong khoảng 10 phút như trước UAE và Jordan và cuối cùng dẫn đến việc đội bóng bị loại thì tính hợp lí trong cách tiếp cận trận đấu của ông Park nằm ở đâu? Hi vọng chuyện đó không xảy ra và chúng ta tin là chuyện đó sẽ không xảy ra.