MU thua có gì lạ đâu
Bournemouth chiều thứ Bảy, khi các cầu thủ đội chủ nhà rời sân sau tiếng còi kết thúc vang lên, mặc dù trên khuôn mặt của tất cả đều nở nụ cười rạng rỡ thì người ta vẫn có cảm giác rằng, đánh bại MU bây giờ chẳng có gì đặc biệt cả. Bởi có gì đặc biệt đâu khi MU đã thua những đội bóng như Crystal Palace, West Ham và Newcastle ở mùa giải năm nay, trong lúc cũng không thắng được Southampton và Wolves.
Nếu tính giai đoạn cuối mùa giải 2018/19 khi thầy trò Ole Gunnar Solskjaer để mất điểm trước 2 đội bóng xuống hạng là Cardiff và Huddersfield, việc họ gục ngã ở Vitality chẳng có gì ngoài một thói quen xấu.
Không phủ nhận Bournemouth đã chơi tốt trong trận thắng 1-0 này, và Eddie Howe xứng đáng có thắng lợi đầu tiên tại Premier League kể từ giữa tháng 9, thực tế là họ chẳng cần làm gì đặc biệt để có được 3 điểm trước MU. Họ phòng ngự tốt, chơi hiệu quả bên hai cánh và Joshua King đã ghi bàn thắng duy nhất không thể tuyệt vời hơn. Tuy vậy, điều quan trọng là đối thủ của họ, MU, rất tầm thường. Nói như Solskjaer thì “hàng tấn công nhìn tưởng mạnh nhưng lại gây thất vọng tràn trề. Chúng tôi có vẻ tạo ra được nhiều cơ hội, có điều, chúng tôi thiếu những đường chuyền quyết định hay pha dứt điểm nguy hiểm”.
Cái giá phải trả cho MU là một bàn thắng từ một cầu thủ cũ của họ, nếu không muốn nói là học trò của chính Solskjaer. Ngạc nhiên ở chỗ là thay vì đưa ra một lời giải thích hợp lí hơn, HLV người Na Uy đổ lỗi cho thất bại tại Vitality bằng thể lực sa sút của các cầu thủ. “Khi anh ra sân vào thứ Tư và phải thi đấu sớm vào thứ Bảy, thể lực chắc chắn bị ảnh hưởng”, Solskjaer nói. “Lỗi là của tôi khi không sử dụng những cầu thủ sung sức hơn nhưng tôi nghĩ những ai có mặt trong trận thắng tại Norwich đều xứng đáng một cơ hội nữa”.
Nếu thế, giải thích thế nào đây với những trận thắng của Liverpool hay Chelsea hay đúng hơn, giữa họ giờ là một khoảng cách lớn về chiều sâu đội hình và chất lượng? Và rõ ràng, sự mệt mỏi không phải là lí do để bào chữa cho việc cả hàng thủ MU đứng yên và nhìn King xoay người ghi bàn thắng duy nhất của trận đấu.
Điều an ủi cho MU là họ vẫn còn nhiều cơ hội chen chân vào top 4. Lí thuyết là thế, còn cứ thi đấu như “những thằng què” và bị động như trước Bournemouth, đấy chỉ là một giấc mơ xa vời.
Hành động trong hoảng sợ
Cứ nhìn cái cảnh Niko Kovac phải rời Bayern Munich sau thất bại 1-5 trước Frankfurt và khiến đội nhà rơi xuống vị trí thứ 4 trên bảng xếp hạng Bundesliga, người ta ít nhiều sẽ thấy rằng, Solskjaer thật may mắn khi còn giữ được chiếc ghế của ông, dù MU đang đứng thứ 10 tại Premier League. Thực ra, MU chưa ở một tình trạng báo động quá để họ đưa ra một quyết định tương tự như đối với Jose Mourinho cách đây gần 12 tháng. Tuy vậy, những chuyển động ở Old Trafford đang cho thấy, thượng tầng của họ cũng đứng ngồi không yên với tình hình hiện tại. Bằng chứng là những thông tin rò rỉ về việc Red Devils đang nhắm 4 mục tiêu trong nỗ lực tái thiết đội hình vào năm tới.
Theo đó thì ngoài tiền vệ đang có phong độ tốt của Leicester là James Maddison, MU còn quan tâm đến hậu vệ cánh cũng của đội bóng này là Ben Chilwell, tiền vệ cánh của Dortmund là Jadon Sancho và tiền vệ Declan Rice của West Ham. Bộ tứ cầu thủ đều chỉ trên dưới 20 tuổi này đều đã được gọi vào đội tuyển Anh trong năm qua và MU rất muốn có một người trong số họ trước EURO 2020 do lo ngại giá chuyển nhượng của họ sẽ tăng vọt.
Sau cùng thì trong thời điểm Nemanja Matic và Ashley Young có thể được giải phóng vào năm tới, Alexis Sanchez dự kiến được đem bán, Phil Jones sẽ sớm ra đi và Chris Smalling khó có cơ hội trở lại Old Trafford dù đang được cho mượn ở Roma, Solskjaer chẳng có lựa chọn nào khác là trẻ hóa đội hình và tiếp tục xây dựng lực lượng.
Vấn đề là liệu ông và MU có đi vào vết xe đổ của David Moyes, Louis van Gaal hay Mourinho trên thị trường chuyển nhượng hay không, khi kết quả thất thường trên sân đang tạo ra sức ép rất lớn trong những quyết định mua, bán của họ.