Đấu pháp của thầy Park thay đổi
Ở trận lượt đi trên đất Philippines, HLV Park Hang Seo đã đưa ra quyết định mạo hiểm khi dâng đội hình lên cao và chơi pressing ngay bên phần sân của đối thủ. Điều đó khiến cho đội chủ nhà gặp khó khăn trong việc triển khai bóng.
Tuy nhiên, ở trận lượt về, ông thầy người Hàn Quốc đã sử dụng đấu pháp hoàn toàn khác. Chúng ra chơi với đội hình thấp, chỉ áp sát ở bên phần sân nhà. Đội tuyển Việt Nam chỉ dâng cao khi có cơ hội nhưng cũng nhanh chóng lui về bảo vệ khung thành.
Dù không chịu sức ép ngay từ phần sân nhà như ở lượt đi nhưng các cầu thủ Philippines vẫn gặp khó khăn trong việc triển khai thế trận. Bởi lẽ HLV Park Hang Seo đã bố trí quân số đông ở tuyến giữa và hàng thủ.
Vì HLV Park Hang Seo không thực sự muốn đẩy cao tốc độ nên trận đấu diễn ra khá “nhạt” cho tới phút 80. Dù sao, đây là đấu pháp hợp lý bởi lẽ chúng ta chẳng cần dâng cao khi nắm trong tay lợi thế quá lớn.
Màn trình diễn rực sáng của Quang Hải
HLV Sven Goran Eriksson đã nghiên cứu khá kỹ đội tuyển Việt Nam. Bằng chứng là việc trong cả 2 lượt đấu, ông đều chỉ đạo các học trò sử dụng lối chơi rắn với Quang Hải, nhạc trưởng của đội tuyển Việt Nam.
Tuy nhiên, bất chấp sự “chăm sóc” kỹ càng của các cầu thủ Philippines nhưng Quang Hải vẫn có trận đấu ấn tượng. Cầu thủ này chủ động di chuyển trong phạm vi rộng, cầm nhịp rất tốt lối chơi của đội bóng.
Không những vậy, tiền vệ của CLB Hà Nội còn trực tiếp ghi bàn thắng mở tỷ số vô cùng quan trọng, giúp đội tuyển Việt Nam “nhẹ gánh” hơn rất nhiều. Nếu đội tuyển Việt Nam vô địch, Quang Hải sẽ là ứng cử viên nặng ký cho danh hiệu Cầu thủ xuất sắc nhất giải.
Nỗi thất vọng mang tên Xuân Trường
HLV Park Hang Seo bố trí Xuân Trường ở tuyến giữa vì muốn có người điều tiết nhịp độ trận đấu. Đây là nhiệm vụ quan trọng bởi chúng ta đã năm trong tay lợi thế và không được phép đánh mất thế trận.
Thế nhưng, tiền vệ của HAGL đã thi đấu không tốt. Trong hiệp 1, Xuân Trường không thể cầm bóng, điều phối. Điều đó khiến cho tuyến giữa của đội tuyển Việt Nam có sự lúng túng nhất định. Bên cạnh đó, Xuân Trường gần như không tìm được tiếng nói chung với người đá cặp Đức Huy.
Chỉ tới khi HLV Park Hang Seo rút Xuân Trường và tung Huy Hùng vào sân, tình hình mới được cải thiện. Đội tuyển Việt Nam đã tìm được sức bật. Đó là tiền đề để chúng ta có được 2 bàn thắng.
“Bài tẩy” của thầy Park phát huy tác dụng
Công Phượng đã bị chỉ trích rất nhiều ở trận bán kết lượt đi sau khi bỏ lỡ cơ hội mười mươi. Thế nhưng, điều đó đã trở thành động lực để tiền đạo HAGL tỏa sáng ở lượt về. Cũng như trận lượt đi, Công Phượng đã được đặt vào cơ hội ngon ăn. Lần này, anh đã không làm CĐV thất vọng với 1 bàn thắng.
Thêm một lần, HLV Park Hang Seo thành công với những “quân bài tẩy” của mình sau Phan Văn Đức, Văn Toàn. Ở trận chung kết, khả năng đội tuyển Việt Nam sẽ được bổ sung thêm Văn Toàn. Với dàn dự bị chất lượng, chúng ta đang sở hữu “thứ vũ khí” vô cùng nguy hiểm, có tính chất quyết định.
Thiên đường cách một bước chân
Chu kỳ 10 năm của đội tuyển Việt Nam ở AFF Cup đã xuất hiện. Sau các năm 1998, 2008, chúng ta đã góp mặt ở trận chung kết AFF Cup 2018. Thiên đường mà bất cứ người Việt nào cũng mơ ước (chức vô địch AFF Cup) chỉ còn cách chúng ta đúng một bước chân.
Trong 2 trận chung kết, chúng ta đã sẽ chạm trán với Malaysia. Dù đây là đối thủ mà đội tuyển Việt Nam từng thắng ở vòng bảng nhưng chúng ta không được phép chủ quan. Bởi lẽ, càng vào sâu, Malaysia càng nguy hiểm.
Điều đó đã được người Mã thể hiện trong các trận đấu với Thái Lan. Họ thi đấu kiên cường và thậm chí trên cơ người Thái. Trận chung kết lượt đi ở Bukit Jalil có ý nghĩa lớn. Nếu giành kết quả tốt ở trận này, khả năng vô địch của đội tuyển Việt Nam khá cao.