Từ tài năng trẻ đình đám tới vai trò thầm lặng ở MU
“Đó là tài năng trẻ người Anh xuất sắc nhất mà tôi từng chứng kiến” - HLV Wenger thốt lên sau khi chứng kiến siêu phẩm của Rooney vào lưới Arsenal năm 2002. Khi ấy, tiền đạo này chưa đầy 17 tuổi, vẫn còn là cậu bé ngày ngày cắp sách tới trường (vừa ký hợp đồng với Everton, với mức lương… 1100 bảng/tuần). Thế nhưng, cú sút vòng cung ấy đã thực sự đưa tên tuổi của Rooney lên tầm cao mới.
Có lẽ, HLV Wenger sẽ phải cảm thấy rất nuối tiếc vì… khen xuông (thay vì nỗ lực chiêu mộ Wayne Rooney)…
Ở tuổi 19, Wayne Rooney bước ra biển lớn Euro 2014, giải đấu quy tụ nhiều cầu thủ hàng đầu thế giới. Đó là giải đấu thành công ngoài sức tưởng tượng của cầu thủ trẻ này. Anh ghi được 4 bàn thắng (chỉ kém Vua phá lưới Milan Baros 1 bàn) và lọt vào đội hình tiêu biểu của giải đấu.
Sir Alex Ferguson đủ “nhạy cảm” để hiểu rằng đó là thời cơ thích hợp với MU. Ông chẳng ngần ngại vung 25,6 triệu bảng để đưa ngôi sao trẻ ấy về Old Traford. Đó là mức phí kỷ lục của cầu thủ dưới 20 tuổi thời điểm ấy. “Tôi nghĩ chúng tôi sở hữu cầu thủ trẻ xuất sắc nhất nước Anh trong 30 năm trở lại đây. Cậu ấy có thể có tầm ảnh hưởng như Eric Cantona” - Sir Alex Ferguson hồi hởi phát biểu trong ngày ra mắt của Rooney.
Thực tế, lời khen của Sir Alex Ferugson với Rooney đã được nhiều người (trong đó có Wenger nói đến từ 2 năm trước) nhưng điều “ông già gân” không thể ngờ rằng… tầm ảnh hưởng của Rooney còn lớn hơn cả Eric Cantona.
Wayne Rooney đã “chào sân” Old Trafford bằng cú hat-trick vào lưới Fenerbahçe ở Champions League. Cũng trong mùa giải 2004/05, cầu thủ này còn khiến những người hâm mộ MU nức lòng bởi siêu phẩm vô lê ở đẳng cấp cao vào lưới Newcastle. Cuối mùa, Rooney ẵm giải Cầu thủ trẻ xuất sắc nhất của PFA, bất chấp việc MU chỉ về đích ở vị trí thứ 3 Premier League (nên nhớ, ở giai đoạn này, MU còn sở hữu cầu thủ trẻ sáng giá là C.Ronaldo).
Thế nhưng, điều làm cho Wayne Rooney được yêu mến, trọng vọng tại Old Trafford không chỉ nằm ở những bàn thắng và những khoảnh khắc diệu kỳ như vậy. Thực tế, dù Rooney rời MU với tư cách cầu thủ ghi nhiều bàn nhất lịch sử CLB nhưng người ta lại chưa bao giờ đánh giá cao khả năng săn bàn của “gã Shrek”. Thực tế, trong 13 năm ở MU, cầu thủ này mới chỉ có 2 mùa giải ghi nhiều hơn 20 bàn thắng ở Premier League và chưa từng giành Vua phá lưới ở giải đấu này.
Thay vào đó, Rooney đáng quý bởi tinh thần chiến binh và đức hy sinh. Đó là mẫu cầu thủ luôn sẵn sàng bùng cháy trên sân, dù ở bất kỳ vị trí nào. Ngay cả khi bị đẩy xuống hàng tiền vệ, “gã Shrek” cũng chẳng một lời than vãn và luôn cố gắng chạy với hết khả năng của mình. Tất nhiên, một người như vậy có chịu đứng yên ở vòng cấm bao giờ.
“Tôi đã giành nhiều danh hiệu và làm những gì tốt nhất cho CLB. Chơi ở vị trí tiền đạo hay tiền vệ, đá cánh… có vấn đề gì đâu, miễn là giúp CLB vô địch. Đó mới là mục tiêu của tôi” - Rooney chia sẻ trước báo giới
Sự cần mẫn của Rooney tựa như thứ “dầu nhớt”, giúp cỗ máy MU vận hành trơn tru. Đó chỉ là thứ ẩn sau những “chi tiết máy đắt giá” nhưng vô cùng cần thiết. Cầu thủ này luôn chấp nhận lùi về sau, để làm nền cho những C.Ronaldo, Berbatov, Van Persie, Van Nistelrooy… tỏa sáng ở Old Trafford.
MU và Sir Alex Ferguson cần mẫu cầu thủ như vậy. Sứ mệnh của Rooney cũng trở thành kẻ thầm lặng. Anh không có ngoại hình “đẹp như tranh vẽ” giống như Beckham, C.Ronaldo… mà chỉ là gã cục mịch (sau này còn bị hói đầu). Trong danh sách cầu thủ xấu trai nhất thế giới, Rooney cũng… có suất.
Rooney chưa bao giờ được chọn là biểu tượng hào nhoáng sắc đẹp nhưng luôn là biểu tượng của chiến binh và tinh thần chiến đấu. Chính điều đó đã làm đẹp hình ảnh của Rooney trong mắt những người hâm mộ.
Dù vậy, biểu tượng Rooney không thực sự hoàn hảo. Đã có lúc, cầu thủ này đóng vai “phản diện” ở Old Trafford, đặc biệt là khi anh 2 lần đòi rời khỏi Old Trafford vì chê CLB… thiếu tham vọng. Đổi lại, Rooney đã nhận được mức lương khổng lồ lên tới 180.000 bảng/tuần và 300.000 bảng/tuần trong hai lần ấy.
Nhưng con người chẳng ai hoàn hảo. Người ta trân trọng Wayne Rooney bởi nỗ lực thầm lặng và tầm ảnh hưởng của CLB. Ngoài ra, đó là cái cách lựa chọn rời khỏi Old Trafford của cầu thủ này, khi không thể cống hiến nhiều cho CLB.
Có một Wayne Rooney không đầu hàng
Chia sẻ sau khi rời MU, Rooney thừa nhận: “Tôi cảm thấy mình không xứng đáng giành hai chức vô địch League Cup và Europa League vì không cống hiến cho nhiều cho CLB”. Tuyên bố ấy cho thấy sự tự trọng của người chiến binh. Hơn một lần trong mùa giải này, Rooney đã lên tiếng “than thân trách phận” vì chơi tệ.
Người chiến binh của Rooney không bao giờ đầu hàng với nghịch cảnh. Đôi chân mỏi mệt ở tuổi 32 không cho phép “gã Shrek” cống hiến nhiều cho MU nhưng điều đó không có nghĩa rằng cầu thủ này thỏa hiệp với băng ghế dự bị. Cầu thủ sinh năm 1985 hoàn toàn có thể ở lại Old Trafford và đều đặn lĩnh lương cao (ít nhất cho tới khi hết hạn hợp đồng vào năm 2019) nhưng cầu thủ này không cho phép mình làm như vậy.
Rooney thừa nhận đã nung nấu ý định rời MU từ tháng 11 năm ngoái, khi cảm thấy mình như “kẻ thừa thãi” ở Old Trafford. Nhưng rồi, ý định ra đi trong tháng 1/2017 của Rooney bất thành. Cầu thủ này đã chấp nhận đề nghị ở lại cống hiến cho MU tới hết mùa giải của HLV Mourinho.
Dù không muốn chia tay Rooney nhưng Mourinho buộc phải để cầu thủ này ra đi. Đơn giản, ông không thể giữ nổi đôi chân của người chiến binh. Rooney đã hết thời ư? E rằng là chưa. Nhất là khi đôi chân của anh chưa muốn dừng lại.
“Tôi tới Everton không phải để nghỉ dưỡng. Tôi muốn giúp CLB giành những danh hiệu” - Rooney chia sẻ trong ngay ra mắt Everton. Mùa tới, những người hâm mộ sẽ được theo dõi “gã Shrek” thường xuyên hơn ở Everton.
Biết đâu, “đất Mẹ” Goodison Park lại tiếp thêm động lực Rooney trở lại. Cỗ máy thời gian đã đưa anh trở lại đúng vạch xuất phát.